Thứ sáu, 19/04/2024,


Một số câu ca dao mang tính chế giễu, châm biếm (27/06/2011) 
 
Ai ơi đừng lấy học trò
Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm.

Bà già đã tám mươi tư
Ngồi bên cửa sổ gởi thư lấy chồng.

Bà già đi chợ cầu
Bông
Hỏi thăm thầy bói lấy chồng lợi chăng?
Thầy bói xem quẻ nói rằng:
Lợi thi có lợi nhưng răng không còn!

Ba năm ở với người đần
Chẳng bằng một lúc ghé gần người khôn.

Cá tươi xem lấy đôi mang
Người khôn xem lấy đôi hàng tóc mai
Tóc mai sợi vắn sợi dài
Có đâu mặt rỗ đá mài không trơn.

Cau già dao bén thì ngon
Người già trang điểm phấn son cũng già.

Cậu kia cắp sách đi đâu?
Cậu học chữ Tầu hay học chữ Tây?
Chữ Tầu không giỏi không hay
Chữ Tây ngọng nghịu có tày người nghe
Chi bằng về chốn thôn quê
Cấy cày còn được no nê có ngày.

Cây cao bóng mát không ngồi
Ra ngồi chỗ nắng trách trời không mây.

Cây cao thì gió càng lay
Càng cao danh vọng, càng dày gian nan.

Canh bầu nấu với cá trê
Ăn vô cho mát mà mê vợ già.
 

Có chồng mà chẳng có con
Cũng bằng hoa nở trên non một mình.

Chân mình những lắm bê bê
Lại cầm bó đuốc mà vê chân người.

Chẳng nên cơm cháo gì đâu
Về mà đốt bãi trồng dâu nuôi tằm.

Chê đây, lấy đấy sao đành
Em chê cam sành, lấy phải quít hôi
Quít hôi bán một đồng mười
Cam ba đồng một, quít ngồi trơ trơ.

Chèo ghe sợ sấu cắn chân
Xuống bưng sợ đỉa, lên ngàn sợ ma.

Chèo ghe xuống biển bắt cua
Bắt cua cua kẹp, bắt rùa rùa bơi.

Chỉ đâu mà buộc ngang trời
Tay đâu mà bụm miệng người thế gian.

Chì khoe chì nặng hơn đồng
Sao chì chẳng đúc nên cồng, nên chuông.

Cười người chớ vội cười lâu
Cười người hôm trước hôm sau người cười.

Chính chuyên chết cũng ra ma
Lẳng lơ chết cũng đem ra ngoài đồng.


 
Chó đâu chó sủa lỗ không
Không thằng ăn trộm cũng ông ăn mày.

Chuột chù chê khỉ rằng hôi
Khỉ lại trả lời "cả họ mày thơm"!

Chuyện đời chẳng ít thì nhiều
Không dưng, ai dễ đặt điều cho ai.

Chuyện người mặc kệ người lo
Hơi đâu đáy nước, mình mò bóng trăng.

Có đỏ mà chẳng có thơm
Như hoa dâm bụt nên cơm cháo gì!

Cô kia má đỏ hồng hồng
Cô chưa lấy chồng, còn chờ đợi ai?
Buồn không lần lữa hôm mai
Ðầu xanh mấy chốc, da mồi tóc sương!

Có lòng xin tạ ơn lòng
Xin đừng đi lại mà chồng em ghen.

Có phước lấy được vợ già
Sạch cửa sạch nhà, lại ngọt cơm canh
Vô phước, lấy phải trẻ ranh
Nó ăn, nó phá tan tành, nó đi!

Cò vàng ẩn bụi lá xanh
Cò đương chờ cá, như anh chờ nàng.

Cóc chết bao thuở nhái sầu
Ễnh ương lớn tiếng, nhái bầu dựa hơi.


Con chi rột rẹt sau hè
Hay là rắn mối tới ve chuột chù?

Con cóc nằm mép bờ ao
Lăm le lại muốn đớp sao trên trời.

Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng!

Con ơi gia cảnh mình nghèo
Ham chi vợ đẹp vợ giàu nó khinh.

Con quạ nó đứng bên sông
Nó kêu bớ má lấy chồng bỏ con
Con quạ nó đứng đầu non
Nó kêu bớ má thương con thì về!

Gạo ngon nấu cháo chưa nhừ
Mặt chị có thẹo ảnh chừa đôi bông.

Gẫm xem sự thế nực cười
Một con cá lội mấy người buông câu.

Gập ghềnh nước chảy qua đèo
Bà già tập tễnh mua heo cưới chồng.

Gió đưa bụi trúc ngã quì
Ba năm trực tiết còn gì là xuân!

Hát bội làm tội người ta
Ðàn ông bỏ vợ, đàn bà bỏ con.

Hèn mà làm bạn với sang
Kẻ ngồi người đứng có ngang bao giờ?

Hỏi anh anh nói học trò
Sao em thấy anh cỡi bò hôm qua?

Hôm nay có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần, chẳng muốn nấu cơm.

Hơn nhau tấm áo tấm quần
Cởi ra mình trần ai cũng như ai.

Khác nào quạ mượn lông công
Ngoài hình xinh đẹp, trong lòng xấu xa.


Lấy chồng làm lẽ khỏi lo
Cơm nguội đầy rá, cá kho đầy nồi.

Lấy chồng làm lẽ khổ thay
Ði cấy, đi cày chị chẳng kể công
Ðến tối chị giữ lấy chồng
Chị cho manh chiếu nằm không nhà ngoài
Ðêm đêm gọi những: Bớ Hai
Thức dậy nấu cám, thái khoai, đâm bèo…

Lập vườn thời phải khai mương
Làm trai hai vợ phải thương cho đồng.

Lỗ miệng thì nói Nam mô
Trong lòng thì đựng ba bồ dao găm.

Mất trâu mất ruộng không màng
Mất cây cuốc mục ra làng kiện thưa.

Muốn cho êm ấm cửa nhà
Vợ kêu chồng dạ bẩm bà, con đây!

Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn yêu cô chị phải chiều cậu em.

Nhà ai chồng quỉ vợ ma
Hễ ông ăn chả thì bà ăn nem
Ðói cơm khát nước tèm lem
No cơm ấm áo lại thèm nọ kia.

Nhỏ thì nhờ mẹ nhờ cha
Lớn lên nhờ vợ, về già nhờ con.


Quan văn mất một đồng tiền
Xem bằng quan võ mất quyền quận công.

Rồng nằm bể cạn phơi râu
Mấy lời anh nói giấu đầu hở đuôi.

Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu bực mình.

Tiếc thay hột gạo trắng ngần
Ðã vo nước đục, lại vần than rơm.

Trai tơ lấy gái góa chồng
Như mua nồi đồng đem nấu cám heo.

Trai tơ gái góa thì chơi
Ðừng nơi có vợ đừng nơi có chồng.

Trống treo ai đánh cái thùng
Bậu đây không dám dỡ mùng chun vô.

Tung tăng như cá trong lờ
Trong ra không được, ngoài ngờ là vui.

Xin anh chớ nói rằng thương
Mỡ nạc ăn hết, cái xương chẳng chừa.

Xin đừng ra dạ Bắc Nam
Ðừng chê lươn ngắn, chớ tham chạch dài.

Xưa kia ăn đâu ở đâu
Bây giờ có bí, chê bầu rằng hôi.

Xưa kia có thế này đâu
Bởi vì sợ vợ, nên râu quặp vào.
 
 
Hà Ngọc Bích (sưu tầm)

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: