Thứ ba, 19/03/2024,


Đến với bài thơ hay : ' Em là..." của nhà giáo Trần Thị Thu Hà. (03/08/2021) 

 BỐN MÙA HƯƠNG SẮC BÊN ANH

 

 

Em là...

  

Em là tấm áo mùa đông 

Cho anh ấm áp đượm nồng yêu thương

Em là bóng mát bên đường

Cho anh tránh nắng dặm trưởng bước chân...

   

Em là những giọt mưa xuân 

Cho anh dịu ngọt thì thầm lời ru...

Em là tia nắng mùa thu

Cho anh xua hết mây mù...Trời xanh!

   

Bốn mùa hương sắc bên anh

Mình mang hạnh phúc ngọt lành trao nhau

 

                                                                                 

                                                                                     

                                                                                      Theo "Lục bát mỗi ngày"

              Ngày 26.6.2021

       Nhà giáo: Trần Thị Thu Hà

            ĐT: 0919.652.989

       Email: Tranhataydo@gmail.com

          CQ: Trường THCS Tây Đô,

             Vĩnh Lộc, Thanh Hóa

        Lời bình: Vương bảo

Quý tặng cô giáo: Trần Thị Thu Hà

 

Ta cứ tự hỏi: Tình yêu có tự bao giờ?

- Hỏi Trời chỉ thấy mây xanh trải rộng thênh thang khắp đó đây!

- Hỏi Đất chỉ thấy hoa thơm, cỏ ngọt trên khắp đường ta qua!

- Hỏi người, người bảo tình yêu có từ khi hai trái tim ở hai phía rung lên một nhịp đập bồi hồi,

Thế nhưng có một nàng thơ lại nói đến tình yêu với một giọng điệu rất riêng để lay động cõi lòng ta. Đó là cô giáo Trần Thị Thu Hà qua thi phẩm "Em là..."

Người xưa đã viết "Em là em, anh cứ vẫn là anh/ Có thể nào qua Vạn Lý Trường Thành/ Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật" (Xa cách - Xuân Diệu). Còn nàng thơ Thu Hà có một trái tim đa cảm, gần gũi lại viết:

Em là tấm áo mùa đông

Cho anh ấm áp đượm nồng yêu thương

Em là bóng mát bên đường

Cho anh tránh nắng dặm trưởng bước chân...

Bằng phép ẩn dụ thầm kín để tình cứ sâu thẳm trong lòng ta "Em là tấm áo mùa đông" - Mùa đông là mùa khắc nghiệt nhất trong bốn mùa. Mùa đông với mưa phùn gió bấc, mùa của cây khô lá rụng. Mùa của sự cô đơn. Ai đã qua một lần mùa đông mới cảm nhận hết sự buồn chán đến lạnh lùng. Mùa gắn liền với nỗi nhớ "Anh giấu gì đôi mắt lạnh lùng anh/ Trời rét mướt gió đông về gọi cửa" (Mùa Đông - Hồ Xuân Thu). Em không phải là mùa đông! Em là tấm áo mùa đông. Hình ảnh "tấm áo" đã tượng trưng cho sự chở che, đón nhận tất cả sự khổ đau, những nguy hiểm khi mùa đông đến. Tấm áo mùa đông ấy là em. Và "em là tấm áo mùa đông", một câu lục có đến hai thủ pháp nghệ thuật: vừa nói "em" là ai, vừa nhân hóa "tấm áo mùa đông" là em. Em là người đã sưởi ấm cho trái tim anh lúc nào cũng nồng đượm một nỗi vui tươi. Em biểu hiện cho sự khiêm nhường. Em không phải là vườn hoa rực rỡ sắc màu, không phải chim oanh, chim yến khoe tiếng hót, lời ca. Em là em lúc nào cũng gần gũi nhớ yêu anh "như đông về nhớ rét" (Chế Lan Viên). Và tấm áo ấy đã cho anh ấm áp đượm nồng yêu thương". Mộc mạc và chân thành, cặp lục bát đã nói tình bao la đong đầy chẳng bao giờ cạn. "Em là tấm áo mùa đông" cách diễn đạt như thế tưởng nông nhưng lại sâu, tưởng thoáng qua mà lại lặn sâu. Những hình ảnh ấm áp, nồng đượm ấy là hạnh phúc tràn đầy của lứa đôi đang độ chín.

Mùa đông khắc nghiệt rồi sẽ qua đi, cái rét run người cũng phải về với đất mẹ. Thế nhưng một khắc nghiệt khác của tạo hóa lại đến - đó là cái nóng nung người của mùa hạ. Mạch thơ lục bát lại chảy trôi "Em là bóng mát bên đường/ Cho anh tránh nắng dặm trường bước chân...". "Bóng mát bên đường" là hình ảnh có sức gợi mở. Ta cứ suy nghĩ tại sao lại "bóng mát bên dường". Bóng mát không ở trước sân nhà, ở trong vườn cây cảnh... Ta mới nhận ra “bóng mát bên đường” là hình ảnh của không gian đa chiều: dài, rộng, thăm thẳm hút xa trên đường ta dấn bước. Em là bóng mát. Bóng mát là em. Đó là người đáng quý, là điều may mắn để anh đón nhận. "Em là bóng mát", không phải là bóng râm. Bởi lẽ bóng râm chưa chắc đã mát. Bóng râm chỉ là sự che chở khi ánh nắng tràn về. Bóng râm là vô cảm, bóng mát là hữu cảm. ("Cảm ơn bóng mát một thời/ Cho ta nương tựa cuối trời ruổi rong/ Che cơn nắng hạn giữa đồng/ Che cơn mưa bão gió dông mịt mù" - Bóng mát - Đỗ Mỹ Loan). "Bóng mát bên đường" đã cho anh "Tránh mấy dặm trường bước chân..." Đường dài, con đường đầy nắng, lửa của trời đổ về đây. Bước chân anh trong cuộc trường chinh của đường đời bát ngát vạn khổ đau biết bao thử thách mà anh phải trải qua. Em là người đồng hành cùng anh hàn huyên khi đông về hạ đến. Em nhỏ bé mà thân thương là vậy. Cảm ơn em, em là người đã nhen ngọn lửa lòng không bao giờ tắt trong trái tim anh.

Hai mùa khắc nghiệt nhất trong năm đã qua là mùa đông và mùa hạ. Đó cũng là mùa thử thách của đất trời với vạn vật và con người. Những mùa kế tiếp bớt khắc nghiệt hơn. Thế nhưng không phải không có những suy tư. Tứ thơ tiếp tục phát triển:

Em là những giọt mưa xuân

Cho anh dịu ngọt thì thầm lời ru...

Em là tia nắng mùa thu

Cho anh xua hết mây mù...Trời xanh!

Nhẹ nhàng và mềm mỏng là nét đẹp, nét duyên của em. Không những mến mà còn rất yêu. Mùa xuân đến, vạn vật hồi sinh sau những ngày vắng vẻ của mùa đông. Xuân về là mùa rạo rực của muôn loài, chồi non lộc biếc lại sinh sôi ("Mùa xuân em trải hương mơ/ Duyên về trên tóc một bờ yêu thương" - Hoàng Thẩm). Còn em rất nhẹ nhàng "Em là những giọt mưa xuân/ Cho anh dịu ngọt thì thầm lời ru. Em không là mùa xuân. Em chỉ là một chút nhỏ nhoi của mùa xuân, là "những giọt mưa xuân" Những giọt mưa xuân ấy cứ thấm dần, thấm dần để tình ngày thêm đầy đặn, như dòng sông bên lở bên bồi. Bên bồi từng hạt phù sa nhỏ nhoi cứ lắng đọng để một lúc nào đó thành bãi bồi màu mỡ cho sự sống sinh sôi. Cho dù anh có vô tình đi chăng nữa thì những giọt mưa xuân, những giọt tình của em cũng sẽ làm anh tỉnh ngộ trước đổi thay của đất trời, của người yêu mến anh. Người xưa đã nói "tế vũ kinh xuyên diệp" - mưa nhỏ xuyên thủng lá. Huống chi những giọt mưa xuân, những giọt tình của lòng em dịu ngọt chân thành như lời ru thuở nào của mẹ, của bà, của chị... Giọt mưa xuân đầm ấm, chan hòa là kết quả của sự nung nấu, ủ mầm khắc nghiệt để chiến thắng mùa đông. Mùa xuân đã chiến thắng mùa đông. Cuộc chiến thần kỳ đến khi mùa đông biết sức mình đã cạn kiệt phải trở về chân trời xa ngoài kia.

Mùa hạ ra đi, mùa thu kế tiếp. Tưởng là đơn giản nhưng mỗi mùa tàn ta là chiến thắng của mùa kia lấn tới. Tình cảm của em đối với anh thật phong phú và đa diện, có thủy có chung. Hình ảnh của mùa thu lại được tứ thơ đề cập. Mượn mùa thu để nói lòng mình "Em là tia nắng mùa thu. Cho anh xua hết mây mù...Trời xanh!". Không là vạt nắng, làn nắng mà là tia nắng. "Tia nắng mùa thu” là cách nói ẩn dụ khiêm nhường, dịu dàng của người phụ nữ. Mùa thu có lẽ là mùa đẹp nhất trong năm. Mùa của màu vàng bất từ, màu xanh, xanh mãi trong lòng bao kẻ đang  yêu, đã yêu và sẽ yêu. Chỉ có một tia nắng mùa thu mà tình đã đánh thức trái tim đa cảm. Tia nắng mùa thu đầy đủ hương vị của sắc thu, mang theo một chút se lạnh, một chút thanh cao của bầu trời trong sáng, một chút tiếng xào xạc của lá thu cuộn tròn trên mặt đất. Tia nắng mùa thu mà em mang lại cho anh sẽ làm lòng anh vui hơn, yêu đời hơn. "Tia nắng mùa thu..." và "trời xanh" là cách phối cảnh để tạo nên bức tranh thu đẹp. Đúng là "Thi trung hữu họa"!

Bài thơ đã khép lại bằng một cặp lục bát vừa mang tính khải quát vừa dãi bày tình cảm:

Bốn mùa hương sắc bên anh

Mình mang hạnh phúc ngọt lành trao nhau

Bốn mùa là hành trình của một năm. Với bao biến đổi khi thì khốc liệt, lúc gắt gay, khi nồng ấm lúc dịu dàng. Cũng như sự rộn ràng của trái tim đa cảm. Bốn mùa cứ theo ngày tháng của dòng thời gian bất tử chảy trôi thành một mạch dài đủ cả cay đắng, ngọt bùi. Có là hương sắc của thời gian, của đất trời mới mang lại cho anh hạnh phúc lứa đôi của sự hồi hộp đợi chờ. Em là người tạo nên niềm vui ngọt lành để cùng nhau sánh bước.

Thơ là nhạc, là họa, là tiếng hát của trái tim. Thơ chính là em! Bài thơ lục bát "Em là..." của tác giả Trần Thị Thu Hà đã mang lại niềm vui cho cuộc sống lứa đôi. Những cặp lục bát song hành trong thi phẩm cứ chảy trôi theo thời gian, không gian, neo đậu hết chặng đường này đến chặng đường khác để cuối cùng thăng hoa ở nơi bến đỗ. Bài thơ thành công qua những biện pháp nghệ thuật ẩn dụ, hoán dụ đã xuyên thấm vào lòng độc giả sâu sắc. Những dấu ba chấm (chấm lửng) như tình cứ kéo dài mãi chảy mãi trong trái tim ta. Chỉ một dấu chấm than "trời xanh!" mà xanh mãi trong bài thơ của cô giáo Thu Hà

Cảm ơn tác giả đã cho tôi được thưởng thức một thi phẩm hay và đẹp, góp phần thêm cho cuộc sống một niềm vui để "Xua hết mây mù” của những mảnh đời còn cực khổ.

 

                                                                           Hải Phòng ngày 5 tháng 7 năm 2021

                                                                                               VƯƠNG BẢO

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn xuân Ngọc - NgocNx1939@gmail.com - 0377225720 - Hiệp sơn kinh Môn,Hải Dương  (Ngày 05/08/2021 10:31:18)

EM LÀ

Em là hương sắc bên anh
Ta mang hạnh phúc ngọt lành trao nhau
Quần nhuộm bùn, áo nhuộm nâu
Để cho anh ấm, trọn màu quê hương

Em là gió mát muôn phương
Theo anh qua những dặm trường bước chân
Em là giọt nắng mùa xuân
Cho cây nở trái, ái ân trọn đời

Em là mơ ước niềm vui
Dịu dàng thắm đượm nụ cười thanh xuân

Xuân Ngọc

  Trần Thị Thu Hà - Tranhataydo@gmai.com  - 0919652989 - Trường THCS Tây Đô, Vĩnh Lộc, Thanh Hóa   (Ngày 05/08/2021 8:17:41)

Thu Hà chân thành cảm ơn tác giả Vương Bảo với những lời bình rất sâu sắc, chân thực và ngọt ngào ấm áp yêu thương dành cho bài thơ "Em là..." của Thu Hà! Bài thơ là cảm xúc rất thật từ trái tim, từ cuộc sống đời thường của Thu Hà và bài bình của tác giả Vương Bảo đã đã chắp thêm đôi cánh cho thơ của Thu Hà đến được với đông đảo bạn đọc!

  Nguyễn xuân Ngọc - NgocNx1939@gmail.com - 0377225720 - Hiệp sơn kinh Môn,Hải Dương  (Ngày 05/08/2021 0:23:03)

EM LÀ

Em là hương sắc bên anh
Ta mang hạnh phúc ngọt lành trao nhau
Quần nhuộm bùn, áo nhuộm nâu
Để cho anh ấm trọn màu quê hương

Em là gió mát muôn phương
Trao anh theo những dặm trường bước chân
Em là giọt nắng mùa xuân
Cho cây nở trái, ái ân trọn đời

Em là cây mãi xanh tươi
Trăm năm hoa nở niềm vui ngập tràn

Xuân Ngọc

Các bài khác: