Về Hà Nội buổi đầu xuân
Vào thăm Văn Miếu, bước chân bồi hồi
Đắm mình trong khoảng đất trời
Sáng nền giáo học tự thời xa xưa
Nhìn nhau
sợi gió sợi mưa
đan vài sợi nắng
phai lưa thưa chiều.
Thiếu thời tôi đã yêu thơ
Bao năm ấp ủ ước mơ mới thành
Cám ơn em đã cho anh
Men tình cũng đủ để dành cho thơ
Thương cho cây mạ tháng giêng
Vừa rời tay mẹ ngã nghiêng ruộng bùn
Thân gầy còi cọc rét run
Gồng thân chống đỡ mưa phùn gió đông
Chợ ba mươi tết đông người
Tôi tìm khắp nẻo nụ cười năm xưa
Nhìn cô bán vải chợ trưa
Hao hao nét giống người vừa đi qua
Gió đông quấn quýt bờ vai
Luồn qua vành nón, tóc cài bụi mưa
Nâng niu nhánh mạ non tơ
Nhanh tay em cấy ước mơ xanh dần.
Hoa xoan phủ kín ngõ quê
Bâng khuâng chạnh nhớ lời thề tháng Ba
Vườn xuân ngào ngạt hương hoa
Mối tình một thuở đã xa thật rồi !