Nỗi niềm Thị Nở
Người ta cứ bảo dở hơi
Chấp chi miệng thế lắm lời thị phi
Dở hơi nào dở hơi gì
Váy em xắn lệnh nhiều khi cũng tình.
Làng này khối kẻ sợ anh
Rượu be với chiếc mảnh sành cầm tay
Sợ anh chửi đổng suốt ngày
Chỉ mình em biết anh say rất hiền.
Anh không nhà cửa bạc tiền
Không ưa luồn cúi, khôngh yên phận nghèo
Cái tên thơ mộng Chí Phèo
Làm em đứt ruột mấy chiều bờ ao.
Quần anh ống thấp ống cao
Làm em hồn vía nao nao đêm ngày
Khen thay Con Tạo khéo bày
Nồi này thì úp vung này chứ sao!
Đêm nay trời ở rất cao
Sương thì đẫm quá, trăng sao lại mờ
Người ta, mặc kệ người ta
Chỉ em rất thật đàn bà với anh.
Thôi rồi, đắt lắm tiết trinh
Hồn em nhập bát cháo hành nghìn năm.
Quang Huy
Bài thơ “Nỗi niềm Thị Nở” được nhà thơ Quang Huy viết năm 1992. Ông bảo rằng: “Đó là suy nghĩ của riêng tôi với nhân vật văn học rất quen thuộc lâu nay”. Những ai đã từng đọc nguyên tác truyện ngắn của Nam Cao hoặc đã từng… nghe danh Chí Phèo, thì khi bắt gặp trước mắt bài thơ này buộc lòng người đọc phải một chút để xem có gì hay gọi là “nỗi niềm” người yêu Chí Phèo! Nếu từ văn xuôi chuyển từ văn ảnh thành bộ phim “Làng Vũ Đại ngầy ấy” thì văn xuôi ngã vào thi ca lại có “Nỗi niềm Thị Nở”. Bài thơ của Quang Huy nhìn phía sau trang viết Nam Cao để gửi cho Thị Nở một niềm thông cảm.
Nhà thơ Quang Huy dùng cái giọng nửa đùa nửa thật để viết bài thơ, như chính mối tình đẹp đẽ mang một chuyện buồn của Chí Phèo – Thị Nở. Đây không phải là bài thơ viết nhờ truyện ngắn, bởi lẽ tác giả không kể lại tình yêu Chí Phèo- Thị Nở mà thi vị hóa tình yêu ấy, kéo Thị Nở lại gần Chí Phèo hơn. Điểm mới mẻ của bài thơ chính là sự phát hiện nỗi niềm thầm thương trộm nhớ ở Thị Nở: “Cái tên thơ mộng Chí Phèo/ Làm em đứt ruột mấy chiều bờ ao”.
Bài thơ “Nỗi niềm Thị Nở” viết lúc tác giả đã bước qua tuổi tri thiên mệnh, vậy mà cứ hiện diện cái ánh mắt tinh nghịch, cái nét cười hóm hỉnh của tuổi hai mươi. Bởi lẽ trước mối tình độc đáo Chí Phèo – Thị Nở, không ai muốn mình già đi một trái tim yêu: “Thôi rồi đắt lắm tiết trinh/ Hồn em nhập bát cháo hành ngàn năm”.
Lê Thiếu Nhơn
(Nguồn: Tạp chí Tài Hoa Trẻ)