Chủ nhật, 19/05/2024,


"Duyên" ơi! Ngày xưa ngọc ngà... (26/03/2009) 

DUYÊN

 

Gửi em nơi ấy xuân nồng

Một làn gió nhẹ tim hồng yêu thương

Cho em tuổi mới sắc hương

Càng thêm ngào ngạt vấn vương lòng người

 

Dẫu rằng xa cách đôi nơi

Vẫn còn nhung nhớ chưa vơi ân tình

Mà sao ai nỡ lặng thinh

Lời yêu chưa tỏ mà tình xót xa

 

Ngày xưa một thưở ngọc ngà

Như hình với bóng chưa xa bao giờ

Một thời gửi gió nhắn mưa

Trao câu hẹn ước bến bờ có đôi

 

Trăng kia minh chứng giùm tôi

Bao nhiêu kỷ niệm xa xôi chưa nhòa

Đêm nay hỏi ánh trăng ngà

Tìm đâu duyên thắm... ngọc ngà ngày xưa?!

 

Nguyễn Tuấn

 

 

      Thơ tình rất nhiều. Thơ miêu tả lại những góc cạnh của tình yêu da diết càng nhiều. Có biết bao bài thơ ghi lại nỗi niềm nhớ thương, luyến tiếc về những ấm êm trôi xa... Cái ngày xưa ấy đã qua, nhưng kỉ niệm luôn làm ta vấn vương. Lúc mình đối diện bản thân, thì nỗi nhớ lại cồn cào, thổn thức. Chuyện một thời bên nhau vẫn vẹn nguyên, là đề tài để thi sĩ viết nên những câu thơ đầy cảm xúc...


       'Duyên' của Nguyễn Tuấn, là lời thì thầm ngày xuân với người xưa. Thật ra cũng là lời thì thầm của người cùng cảnh ngộ.
       'D
uyên' có những suy tư, thương nhớ thật nhẹ nhàng, mà tác giả gởi gắm về ai đó  thật nồng nàn, ấm áp với 'ngàn yêu thương':


Gởi em nơi ấy xuân nồng,
Một làn giò nhẹ ngàn lần yêu thương...


      Bình thường thôi. Cũng như bao người khác, tác giả cũng mượn gió gởi về người mình yêu dấu những nhớ thương, đang ấp ủ trong lòng. Nhưng khác hơn người ta ở chỗ chàng mượn một làn gió, mà chứa ngàn yêu thương để gởi đến người yêu. Tâm hồn lãng mạn, tình yêu lãng mạn, tô điểm cho câu thơ ngọt ngào hơn. Chàng mong người mình yêu càng xinh tươi, như hoa  tỏa hương thơm càng làm người khác quý mến. Mới đọc 4 câu thơ đầu, ta đã nhận ra sự trìu mến trong lòng người viết. Ta càng bỡ ngỡ khi đọc khổ thơ tiếp theo:


Dẫu rằng xa cách đôi nơi,
Vẫn còn nhung nhớ chưa vơi ân tình
Mà sao ai nỡ lặng thinh
Lời yêu chưa tỏ mà tình xót xa...


       Nếu khổ thơ đầu là sự dịu dàng, thì ngay đây là bất ngờ không kể xiết. Bất ngờ vì tình thế khó xử mà ta phải đối mặt. Rõ ràng là một tình yêu rất đẹp, nhưng tắc nghẹn nửa chừng. Không biết có phải đây là tình đơn phương không? Nhưng thật là khó hiểu, bởi khổ thơ thứ ba đã lý giải rõ, là hai người là một cặp ăn ý, 'như hình với bóng' kia mà. Vậy mà đôi đứa, đôi nơi, không  có lời giải thích. 'Mà sao ai nỡ lặng thinh...'  để tình chưa ngỏ đã thành xót xa... Lời thơ như sự đau đớn, quặn thắt cả tim gan...

       Thông thường, khi chia tay có ba trường hợp xảy ra. Thứ nhất, họ tìm cách lảng tránh, không gặp, không nhắc tên, không muốn nghe bất kỳ tin tức gì của nhau. Trường hợp này ta thường gặp. Thứ hai, họ sẽ xem nhau như kẻ thù, tìm mọi cách để triệt hạ nhau, bêu xấu nhau, bất chấp thủ đoạn, dù đã có một thời gian yêu nhau say đắm. Trường hợp này cũng thường gặp. Thứ ba, mỗi người sẽ cố gắng quên, xem nhau như bạn, tôn trọng và giúp đỡ nhau vượt qua mọi  vướng mắc, để tự tìm hạnh phúc mới, dù có lắm lúc nuối tiếc
, chua xót. Những người này ta ít gặp, dù ai cũng muốn mình là người tốt.


       Chính ở 'Duyên' ta thấy một anh chàng ở trường  hợp thứ ba này. Tuy ở khổ thơ thứ ba ta thấy anh xót xa, nhưng chàng trai đã cố gắng khắc phục bản thân để gởi đến nàng lời yêu thương. Lời nồng ấm này xuất phát từ tâm hồn trong sáng, luôn mong người ấy hạnh phúc, vui tươi. Bây giờ hai đứa cách xa, tình yêu vẫn còn nguyên vẹn trong lòng, chưa bao giờ phai nhạt. Những kỷ niệm còn rõ mồn một từng nét, đến nỗi chàng thật sự sững sờ vì sự lặng thinh bất ngờ của người yêu . Anh chưa ngỏ lời, mà tự nhiên giữa họ là một khoảng không ngăn cách. Anh không tin. Và người đọc cũng phải hụt hẫng khi biết sự việc này 'Lời yêu chưa tỏ mà thành xót xa...'

      Chúng ta đồng cảm với tác giả, chia sẻ niềm luyến tiếc với chàng trai. Họ đã từng có nhiều kỷ niệm gắn bó: 'như hình với bóng”, cũng  từng '
gửi gió nhắn mưa'. Nếu đoạn thơ trên là lời tình tắt nghẹn, thì khổ thơ sau lại là 'tình trong như đã mặt ngoài còn e'.  Bởi đã có lúc:


'Trao nhau ước hẹn bến bờ có đôi'


       Không biết quen nhau bao lâu, không biết tình cảm thật sự của họ thắm thiết mức nào, nhưng qua lời thơ thì nỗi niềm riêng cũng đủ chín muồi. Vậy mà nàng lặng lẽ ra đi. Chắc chắn cũng có một nguyên nhân nào đó, nhưng không thể bày tỏ cùng nhau. Hiểu như thế nên chàng trai tốt bụng đã chấp nhận không oán hờn...


      Chua xót với cuộc tình nửa vời này, chới với với những yêu thương ngập tràn tâm hồn, chàng chỉ còn biết nhờ ánh trăng trên cao làm chứng:


'Trăng kia minh chứng giùm tôi
Bao nhiêu kỷ niệm xa xôi chưa nhòa'


       Chàng gửi gió lời yêu thương, gửi trăng nỗi niềm luyến nhớ chơi vơi. Tình yêu trong anh là một nét chấm, đọng lại sự ngọt ngào, nhớ nhung da diết. Tình yêu trong anh lại là một nét phá, biến đổi không ngừng, hằn sâu vào trong hồn, trói chặt không buông. Tình yêu ấy như muối xát kim châm.. Chàng trai càng muốn nén xuống, thì nó càng trở mình, buộc phải hụt bước đươi trăng:


'Đêm nay hỏi bóng trăng ngà,
Tìm đâu duyên thắm ngọc ngà ngày xưa'


        Hỏi để mà hỏi, chứ bản thân anh đã biết có ai trả lời đâu. Cả ánh trăng trên kia cũng vậy. Bóng nàng là cánh chim bay xa, là tăm cá lặng lẽ câm nín rồi. Và giữa đêm nay, chỉ còn chàng một bóng đơn côi. Câu hỏi đã rơi vào thinh không. Ngọc ngà ngày xưa  biết ngõ đâu mà tìm... Chỉ còn đọng lại một niềm đau, tiếc nuối khôn nguôi...

        Với mười sáu câu thơ lục bát mộc mạc, tác giả đưa ta  vào một khúc tình ca chơi vơi, nhưng dạt dào tình cảm. Cũng là những nhớ thương đâu đớn hằn sâu, nhưng lại dịu dàng tha thiết, lắng đọng. Đâu đó ẩn hiện hình ảnh một chàng trai giàu tình cảm, giỏi chịu đựng, không ủy mị qua từng phân đoạn thơ... Xót xa, buồn bã nhưng người đọc đẽ gần và thông cảm. Lời thơ vẫn lạc quan, dù không ít  đắng cay. Tình cảm trong anh không dày vò, đay nghiến, khiến  bài thơ có sức thu hút, dễ nhận được sự đồng cảm.


      Có thể cô gái  trong bài thơ này là nhân vật hư cấu, nhưng chắc chắn đã mang đậm nét chân thực về một tình cảm nào đó trong lòng của tác giả. Chính sự nhút nhát không mở lời, chàng đã bỏ lỡ một dịp may, hay do bất kỳ một lý do nào đó, nhưng người đọc như chúng ta vẫn mong muốn chàng Tê Giác dễ  thương sẽ mau chóng:


'Tìm ra duyên thắm ngọc ngà ngày nay...'


       Đây là một trong những bài thơ tình yêu ngọt ngào mà tôi đã được đọc. Mười sáu câu thơ thật trong sáng dễ hiểu, thật ngọt ngào, trôi thẳng vào lòng người đọc kèm sự đồng cảm sâu sắc. Vần thơ được tác giả viết trong xúc cảm nồng nàn... Tình yêu lãng  mạn đã ghi lại thật nhẹ nhàng, tha thiết qua từng câu chữ. Tác giả trao cho đời một cảm xúc chân thành thủy chung, mà không hề biết đối tượng có nhận được tình yêu thương này không!..

 

(20 / 02 / 2009)

 

TỪ NGỌC

ĐT: 0919824424

Email: lethiphuochuu@yahoo.com.vn

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: