MUỘN MÀNG
Lê Can
Hoàng hôn rực sắc cuối chiều
Đan vào kẽ lá bao nhiêu ánh vàng
Nhặt đi em mấy muộn màng
Ta gom lại xếp úa tàn thành hoa
Màu thu trắng sợi sương pha
Ráng chiều đỏ mãi phía xa chân trời
L.C-BẮC NINH
Lời bình: Nguyễn Xuân Dương
Tất cả thi ảnh trong bài thơ đều thuộc về sự héo úa tàn phai . Đó là ánh hoàng hôn -hoàng hôn của một ngày và cũng chính là hoàng hôn của một đời người .Thế nhưng ánh hoàng hôn đó vẫn rực lên ,vâng rực lên rồi để tàn phai thì vẫn cứ rực lên với tất cả vẻ đẹp của đất trời ,của đời người. Và nữa
" Màu thu trắng sợi sương pha
Ráng chiều đỏ mãi phía xa chân trời"
Vẫn là vẻ đẹp của sự phai tàn .Tôi còn nhớ trong tản văn " CHẬP CHỜ LAU SẬY "nhà văn Nguyễn Ngọc Tư đã viết " Bông lau, sậy đẹp nhất là lúc đang tàn ,lúc đang phai .Hình như có vài thứ giống vậy ,như mùa thu,pháo hoa,giao thừa,tiếng chuông chùa ...lúc đẹp là lúc mất .Chẳng biết đẹp để mất hay vì biết mình sẽ mất nên đẹp "Ở đây vẻ đẹp của đất trời đã là như thế dù đó là hoàng hôn ,là sợi sương pha của chiều thu thì vẫn cứ dâng hiến cho đến tận cùng vẻ đẹp nguyên sơ của mình . Phải chăng nhà thơ Lê Can đã muốn gửi gắm khát vọng sống, khát vọng dâng hiến của một đời người vào hai câu thơ :
" Nhặt đi em mấy muộn màng
Ta gom lại xếp úa tàn thành hoa "
Không có điều gì mà nhà thơ-con người không thể làm được nếu ta biết gom nhặt,biết nâng niu,biết trân trọng thì ta vẫn có thể gom nhặt cái úa tàn để thành những bông hoa trước hết là để cho chính cuộc đời mình sau nữa là để dâng hiến cho mọi người .
Bài thơ MUỘN MÀNG đã thổi bùng lên trong trái tim người khát vọng cháy bỏng lớn lao về sự sinh tồn và dâng hiến
Nguyễn Xuân Dương
Phạm Huy Đãng - huydang41bg@gmail.com - 0906273456 - số nhà 10 ngõ 478 Xương Giang - Bắc Giang
(Ngày 24/08/2016 9:57:32)
Tôi ..!cứ đọc đi đọc lại bài thơ...và ngẫm. Thiên nhiên và thế sự đời người, đã được nhà thơ trưng cất lại trong 6 câu thơ. Hình như lời kết lại là: |