LẠI TẶNG THƠ
Thơ ông nào thiếu gì đâu
Lấy gì xứng đáng tặng nhau bây giờ Thôi thì đành lại tặng thơ Mượn tờ giấy nọ thay tờ giấy kia Giấy tiền tiêu cũng veo đi Giấy thơ còn chút tạc ghi tấm lòng Chúng ta tình bạn thủy chung Khổ cùng chia khổ, vui cùng chia vui Nhớ ngày đường số mười hai * Trong tay ngòi bút trên vai chiếc cày Đánh Tây thì vẫn đánh Tây Thênh thang thì vẫn tháng ngày thênh thang Khi về trăng gió Thiền Quang Mấy gian gác trống, một đàn con thơ Bạn bè ríu rít sớm trưa Bữa ăn thiếu rượu nhưng thừa hân hoan Nhớ ngày Kỳ bé cỏn con Tôi cù vào nách, tôi ôm vào lòng Tháng năm nhanh chóng vô cùng Hôm nay thoắt thấy thiếp hồng gửi trao Bé thì đã lớn, đã cao Lớn thì đã chóng gầy hao tuổi già Ngày thu ta hãy còn ta Đạm thanh nâng chén hoàng hoa cùng mừng Giữa thu còn sáng vầng trăng Kỳ - Anh đôi bạn tưng bừng duyên tơ Mai sau dù có bao giờ Ngẫu nhiên đọc lại bài thơ buồn cười Thì xin nhớ đến ba người Bạn thân của bố, suốt đời quý nhau Người thì trắng tóc, trắng râu Người thì mái tóc đã hầu kém xanh Dưới đây tên ký rành rành Là Văn, Dũng, Miện hiền lành cả ba 19 tháng 8 lịch ta Lịch tây tháng 9 năm là 80. Trần Lê Văn
* Đường 12 Nho Quan – Ninh Bình |
HỌA BÀI “LẠI TẶNG THƠ”
Tờ kia ông để quên đâu?
Tờ này xin cứ tặng nhau ngay giờ Thơ là thơ thật là thơ Thì tờ giấy nọ hơn tờ giấy kia Yêu nhau yêu cả đường đi Tình ta ta nhớ, ta ghi đáy lòng Ở ăn có thủy, có chung Khổ vui ta với nhau cùng khổ vui Gặp nhau đường ấy mười hai Dưới tay có bút, trên vai có cày Bút cày thì cũng bình Tây Văn thơ, gạo sắn tháng ngày thênh thang Mây quang trời tạnh mây quang Trở về Hà Nội “con đàn”, “bạn thơ” Sớm trưa chiu chắt sớm trưa Vợ con bằng hữu tình thừa hân hoan Đôi khi bữa rượu con con Quàng tay vai bạn, con ôm trong lòng Gái, trai chóng lớn vô cùng Bạn ta đã mấy thiếp hồng thân trao Mỗi năm mỗi tuổi mỗi cao Con khôn, cháu lớn đâu hao tuổi già Ngày Xuân ta mãi là ta Vui mình, vui bạn hoàng hoa chén mừng Hẹn nhau rượu sáng đêm trăng Ngày ngày Nguyên Đán hoa bừng hương tơ * Bấy giờ cũng chính bây giờ Cùng nhau ta lại tặng thơ cả cười Bao giờ cũng bấy nhiêu người Mối duyên thanh khí cả đời thương nhau Dù cho bạc tóc trắng râu Tình xanh xanh mãi nào hầu kém xanh Rằng đây rành rõ rõ rành Chúc ba ông bạn tốt lành cả ba Tri âm ta vẫn có ta Ta xin bộc bạch gọi là một mươi. Nguyễn Văn Phúc
*Nguyên Đán là tên con trai nhà thơ Trần Lê Văn |
Trần Tùng Linh - xinemthatlong_khiyeuanh@yahoo.com - 0966666187 - Đại Tín
(Ngày 04/12/2012 13:42:13)
|