Thứ sáu, 26/04/2024,

Nàng Tô Thị của cổ tích đứng ngàn năm chờ chồng, còn nàng Tô Thị của “Gửi anh” thì ngồi mà đợi. Một sự so sánh có phần ngớ ngẩn. Ngớ ngẩn thật! Nhưng không phải là không đáng để so sánh. Bởi nàng Tô Thị của Thu Nguyệt chỉ ngồi, nên cái tầm mắt nó “hạn hẹp” lắm. Nó không được mở ra với trời đất như nàng Tô Thị cổ tích mà chỉ quẩn quanh trong cái sân của tâm hồn. Bởi thế mà không có cái chiều rộng của không gian, chỉ còn lại cái chiều sâu của tâm trạng. Và cũng bởi vậy mà cái dáng hình kia hóa đá hơn vào tâm trí bạn đọc.
Tuần 16 năm 2010, BBT xin mời các tác giả và bạn đọc xa gần tham gia hoạ bài tứ tuyệt “HOA GẠO” của nữ tác giả Chử Thu Hằng – Hà Nội.
Đọc bài thơ "Ngày đẹp" của Phạm Minh Giắng, bài thơ đầy niềm lạc quan, yêu đời và tràn trề sức sống, ta không khỏi bồi hồi xúc động và khâm phục nghị lực phi thường của Tác giả.
Kể từ tháng 4, mỗi tháng sẽ có một mục kết nối thơ để bạn đọc có thể gửi các bài kết nối ngắn qua cửa sổ phản hồi như các bài tứ tuyệt có chủ đề, nội dung mà tác giả Nguyễn Đức Tùy vẫn làm.
Mở đầu bài ca là một không gian nghệ thuật, vừa có cái không khí thiêng liêng của đình làng, lại vừa có vẻ đẹp dân dã mà rất đỗi thơ mộng, của đầm sen đưa hương sực nức. Chàng trai tát nước trong cảnh ấy, và vắt áo trên cành hoa sen nào đấy: Tối qua tát nước đầu đình Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen.
Nhà thơ Bế Kiến Quốc đã để lại khá nhiều di cảo thơ, hiện đang được nhà thơ Đỗ Bạch Mai - người bạn đời của anh - chọn lọc và in lại. Và “Hoa tầm xuân” là một trong những bài thơ hay của Bế Kiến Quốc, nay mời các bạn đọc lại qua lời bình của nhà thơ Trần Quốc Toàn.
Tuần 15 năm 2010, BBT xin mời các tác giả và bạn đọc xa gần tham gia hoạ bài tứ tuyệt “DÕI TÌNH NƠI ĐÂU?” của nữ tác giả thơ tình Đặng Diệu Thoa – Thành phố Ninh Bình.
Từ con đường thực thể của ký ức, Phan Thị Thanh Nhàn đã nâng lên thành con đường hình tượng của hai người bắt đầu từ ngã rẽ chia xa…
Mặt trời lặn lúc nhá nhem/ Lại đây anh tỏ với em đôi lời/ Nước bèo gặp gỡ vậy thôi/ Mai anh ra biển, ta thời biệt ly!
Tháng tư… bay về một sợi tóc thơm hương, bay về cọng nắng vàng quắt queo, bay về cái thứ kỷ niêm chắt chiu từng sợi nhớ. Tháng tư tôi thắp cho mình một ngọn nến hồng lặng lẽ đón mùa sang…
Thể này thông dụng khắp bờ cõi, không hẹn mà cùng như nhau, những bậc tao nhân mặc khách mở miệng thành vần, những kẻ khuê phụ, điền phu buông lời hợp điệu

Mỗi người sống trên thế gian này chỉ cần có được một “mùa yêu” để nhớ, để “tìm đường về quê” đã là hạnh phúc lắm rồi

Trước tiên Trước Trang [49 ,50 ,51 ,52 ,53 ,54 ,55 ,56, 57 ,58 ,59 ,60 ] Tiếp  Cuối cùng