Thứ tư, 24/04/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 163 (26/07/2016) 
Tác giả: Vũ Xuân Sắc
ĐT: 0904712051
Email: sacvuxuan@gmail.com
Địa chỉ: 168 Đường Quy Tức, P. Phù Liễn, Q. Kiến An, TP. Hải Phòng



1. NHỚ MẸ

Thay ngàn lời nhớ Mẹ yêu
Tâm nhang con sưởi ấm chiều về thăm
Rưng rưng khói tỏa hương trầm
Nhớ hình bóng Mẹ tảo tần ngày xưa.

Một đời chân lội đồng chua
Một đời nâu vá gội mưa, thấm bùn
Đường trơn gió lạnh đông phùn
Chợ xa - Xôi ấm Mẹ đùm sợ rơi

Quà quê còn thấm hơi Người
Lớn khôn, Mẹ vịn tay cười tiễn con
Đường quê nắng trải lưng còm
Với Người - Con vẫn mãi còn ngây thơ

Con mong mắt Mẹ chậm mờ
Ngày về Người vẫn cố chờ đợi con
Trường Sơn tin Mẹ “héo mòn”
Rừng già mưa đổ, lệ còn lặng rơi

Thôi đành… cứ chảy sông ơi!
Mát ru hồn Mẹ, con vơi đỡ lòng
Bãi sông xưa vẫn cáy còng
Như còn bóng Mẹ uốn cong nắng chiều…




2. CÂY LÚA

Gió xuân reo mát dạ người
Lúa khoe màu lá, sương cười long lanh
Dẫu rằng đất rộng, trời xanh
Vẫn nhờ bóng lúa mới thành bóng quê

Rộn ràng trống hội triền đê
Cho người luôn nhớ nẻo về xa xăm…
Nổi chìm giông bão tháng năm
Đến thì con gái trăng rằm, mẹ khoe

Gặp mùa sông cạn, đồng se
Gầu sòng đêm trắng, mẹ e nghẽn đòng
Thương như con dại sớm chồng
Đơm đòng khó trổ, xót lòng mẹ cha.

Ơn người, lúa nở đều hoa
Đậm đà hương nắng buông tà,Hạ sang
Mùa vui trĩu ngọn sóng vàng
Cởi lòng trắng ngọc, lúa mang dâng đời.



3. GIẤC MƠ HOA

Hội xuân vui níu ta vào
Trời vương hương mật cánh đào tơ xinh
Chân ai vướng nhẹ chân mình
Mắt ai liếc vẹt mái đình cong cong.

Trưa hè nắng trải mênh mông
Cóc ngồi kèn kẹt nghiến răng dọa trời
Bỗng dưng gió chuyển, mây dời
Sen hồng ngấp nghển đứng ngồi trông mưa.

Bàng gầy lá đỏ còn thưa
Lưng trời tiếng vạc vọng đưa cuối ngàn
Nắng hoe tưới dải cúc vàng
Trời xanh sao đã vội mang thu về.

Mưa dầm, đông lạnh tái tê
Ấm lòng bếp lửa đi về có nhau
Đón em ta trải thảm màu
Cánh hồng mới hé cơi trầu vừa xanh.

Trôi trong vũ trụ an lành
Mấy mùa hoa thắm cũng thành ước mơ
Sông Ngân một dải mong chờ
“Giọt Xanh” ơi! Đến bao giờ thật xanh.

V.X.S

 

 
 

 
 
 
Tác giả Dương Đức
Bút danh: Dương Hoàng Hữu
­­ĐT: 0946068002
Địa chỉ: 23/23 Hải Thượng Lãn Ông, Liên Hương, Tuy Phong, Bình Thuận
 
  
 
1. NGẮM TRANH

Bỗng dưng sáng
Thích ngắm tranh
Dường như nơi ấy có anh với người
Bỗng dưng chiều
Thích tự cười
Góc tranh còn sót dấu môi tình đầu
Bỗng dưng đêm
Thích nhìn lâu
Để chầm chậm chảy vào sâu nỗi buồn.
  
 

 

2. NGẪU HỨNG PHƯƠNG NAM

Bấc về loạng choạng nồm nam
Heo may đi mất bên vàm sông xưa
Thả chèo khỏa mấy câu thơ
Ngỡ ngàng ngắm thuở em chưa lấy chồng.
 
Bây giờ tôi biết bông bần
Thì em nở nhụy đã gần qua xuân
Bây giờ nhớ lý mười thương
Bông xanh bông trắng về thương bông bần.
 
Nhà em còn mẹ quết trầu
Nhà tôi cau héo còn đâu vôi nồng
Giờ em con bế con bồng
Tôi còn đi nhặt mùa không xuân về.
 
  

 

3. CHÙA LÀNG

Trong tôi có một ngôi chùa
Từ lâu ngỡ đã phủ mờ khói sương
Trong tôi có nẻo vô thường
Dẫu đi muôn dặm tiếng chuông gọi về.
 
 
 
  

4. CÔI CÚT MÂY TẦN

Quê hương từ Mẹ sinh ra
Tuổi xuân lam lũ một tà áo nâu
Nề chi sương nắng dãi dầu
Quê hương không Mẹ biết đâu con về
 
Nhìn lên mộ Mẹ núi tề
Tháp Ôn Gũ nắng mưa kề mùa thu
Đường lên mộ Mẹ gió ru
Ôm lời ru Mẹ ngàn thu mây Tần
 
Câu thơ tất tả lạc vần
Hột cơm trắng rớt bần thần nắng sương
Chân trần áp đất quê hương
Con không đi lạc nẻo đường Mẹ quê.
 
  

 

5. DỖ DÀNH
Kính tặng anh chị Nguyên Thái

Vợ ơi, bà cứ ngồi yên
Để cho tôi tắm chớ phiền gì đâu
Bà nằm đã mấy ốm đau
Tôi đi bươn chải lâu lâu mới về
 
Nhà nghèo tôi phải xa quê
Bỏ bà hiu quạnh cận kề tử sinh
Khi khỏe bà lại một mình
Lui cui trồng trỉa mà quên bóng chiều
 
Việc nhà bà vẫn phần nhiều
Dẫu buồn bà vẫn nói điều vui vui
Vợ ơi, bà cứ mặc tôi
Tắm cho bà khỏe để người thảnh thơi
 
Cũng như bà vẫn tắm tôi
Năm nào tôi bệnh tưởng trời bắt vong
Buồn cho mình phận làm chồng
Thiếu niềm chia sẻ long đong phận bà
 
Vợ chồng giờ đã về già
Sớm hôm nương tựa muối cà có nhau
Bà đừng đi trước tôi sau
Tắm bà mà chợt thấm lau lệ buồn
 
Cho tôi trọn đạo vợ chồng
Răng long đầu bạc tơ hồng vẹn nguyên.
 
  

 

6. THĂM HOÀNG THÀNH THĂNG LONG

Dấu xưa còn có chút này
Ai người đi khuất ai nay trở về
Phồn hoa ai kẻ chán chê
Ai bươi bụi đất bộn bề tâm tư
 
Gạch mòn ngói vụn thêm dư
Chén men lọ gốm đã từ lãng quên
Giếng tròn nước cạn không tên
Phế hưng mấy lớp chồng lên dạ sầu
 
Kiệu vàng xe ngựa về đâu
Bay cao hương khói chìm sâu Hoàng thành
Trời se se lạnh... mưa xuân
Thì thôi cũng ấm nỗi buồn Thăng Long.
 

D.Đ

 

 
 

   

 
Tác giả Lê Hòa
Địa chỉ: Giáo viên Trường Mầm non Xã Lập Lễ, Thủy Nguyên, Hải Phòng
 
 
 
1. BÀI THƠ CHO MẸ

Vẫn còn con đứng nơi đây
Mẹ ơi đừng khóc những ngày đã qua
Đời nghèo sương gió phong ba
Cũng trôi đi hết nhạt nhòa niềm đau
 
Đời người chẳng có bao lâu
Mà trong đôi mắt mẹ rầu đắng cay
Mẹ ơi buông lỏng bàn tay
Nhìn quê hương vẫn đong đầy niềm thương
 
Bước chân xa thẳm con đường
Khói lam chiều tỏa còn vương nghĩa tình
Đêm dài rồi lại bình minh
Có đau khổ cũng có tình thương yêu
 
Mẹ ơi quên mọi giáo điều
Bàn tay mẹ nắm dắt dìu đời con
Vầng trăng chưa đến độ tròn
Vẫn mười hai bận bóng con không nằm
 
Tháng năm mòn mỏi tháng năm
Niềm vui mỗi độ trăng rằm còn không?
Dù đời còn những long đong
Vẫn còn con đứng chờ trông mẹ về
 
 
 
 

2. RU…

Ru người một khúc ca dao
À ơi ngày cũ đã vào hư không
Tầm xuân giờ đã đơm bông
Thương trầu không đủ cay nồng khóe môi
 
Ru hời một giấc xa xôi
Đời người vương với đời tôi quyện sầu
Biết rằng chẳng phải của nhau
Cứ dửng dưng thế mà đau quặn lòng
 
À ơi uống một chén nồng
Ta say để hát tiếng lòng ngủ im
Ru tình tình ngủ lim dim
Ta say để thức với tim mỏi mòn
 
À ơi ru ánh trăng tròn
Để mai trăng khuyết trăng còn ru ta...
 
 
 
 

3. EM ĐỪNG…

 

Em đừng khóc nữa chi em
Tàn đêm rồi đó mắt thêm nhạt nhòa
Sương rơi phủ kín tường hoa
Giọt rơi xuống đất giọt sa vào hồn
 
Em đừng ủ nỗi cô đơn
Ngày mai nắng ấm vẫn còn vàng tươi
Sưởi khô hết giọt sương rơi
Tô lên sắc thắm mắt môi em hồng
 
Đời mà! Khi đục khi trong
Cứ bình yên mãi cũng nông cạn hồn
Có nước mắt những dại khôn
Rồi mai thức tỉnh đời muôn sắc màu
 
Em đừng quá nỗi lo âu
Kiếp Người ai có biết đâu mà lường
Cho đi cạn hết yêu thương
Sau mưa sẽ lại ánh dương cầu vồng
 
 
 
 

4. ĐỒNG LÒNG

 
Rơi bao nước mắt cho vừa

Khóc hôm nay sắp thành xưa mất rồi
Nghĩa tình giờ cũng phai phôi
Trôi theo nước mắt hết rồi còn đâu 

Đắp xây hạnh phúc bao lâu
Đắng cay cũng đã khổ đau cũng nhiều
Hiểu nhau đã được bao nhiêu?
Vén vun thì khó tiêu điều thì nhanh
 
Đường đời gập khúc co quanh
Cứ đi thẳng thế sẽ thành ngã xô
Dựa vào nhau bớt âu lo
Đừng chia hai hướng đừng mơ mộng nhiều
 
Cuộc đời có được bao nhiêu
Ai hai lần sống nói điều giá như
Hạnh phúc dù chẳng thiên thu
Vẫn mong bền vững mãi như tường thành
 
Đồng lòng em, đồng lòng anh
Để đời còn những chén canh tôm bầu..
 

L.H
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: