Lucbat.vn trân trọng giới thiệu Chùm thơ dự thi Cuộc thi sáng tác thơ Lục Bát "Tổ Quốc và Đạo Pháp" số 215 của các tác giả Nguyễn Quỳnh Anh (Ninh Bình), Nguyễn Văn Song (Hưng Yên), Vũ Thành Chung (Hải Phòng, Nguyễn Tiến Bình (Hà Nội).
Tác giả Nguyễn Quỳnh Anh
ĐT: 0949 129 005
Email:quynhanh.ksa@gmail.com
Địa chỉ: Trường THPT Kim Sơn A, Huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình.
1. CÔ TÔI
Nhớ mùa hoa cải bên sông
Cô tôi cất bước theo chồng làng bên
Trường Sơn bom đạn vang rền
Chú đi từ ấy về miền hư vô
Tháng năm bậu cửa dáng cô
Thẫn thờ hoa cải đợi chờ héo hon
Thảo hiền trọn phận dâu con
Họ hàng, lối xóm vẹn tròn nghĩa nhân
Đồng xa rồi lại đồng gần
Chiêm mùa gánh cả tảo tần nắng mưa
Tay đóm mạ tay đường bừa
Bữa cơm lẻ bóng cà dưa mặn mòi
Nhọc nhằn năm tháng đưa thoi
Bảy mươi mừng thọ nhỏ nhoi phận người.
2. MỘT MAI BỎ PHỐ
Một mai bỏ phố ta về
Vẫn xanh biếc cỏ bờ đê thuở nào
Ngõ nhà bước thấp bước cao
Hoa xoan tim tím bay vào tháng Ba
Vườn nhà hoa đậu hoa cà
Cơi trầu miếng vỏ của bà xa xưa
Chắt chiu từng gáo nước mưa
Bờ ao nụ vối sớm trưa ngọt ngào
Bà ru lấm láp đồng dao
Quả sung còn chát quả đào còn chua
Nửa đời phố thị ganh đua
Nhọc nhằn đóm mạ đường bừa đồng xa
Sớm mai về lại quê nhà
Rưng rưng vẫn nếp dưa cà ngày xưa.
3. BỒI HỒI CHỢ QUÊ
Chợ quê giờ ít đồ quê
Hàng quà phố thị bộn bề sớm mai
Lấm lem cua ốc lưới chài
Giờ ra phố thị dặm dài đường xa
Nào đâu hàng bánh hàng quà
Mớ rau mớ cá thật thà đồng ta
Chợ làng giờ của người xa
Xanh xanh đỏ đỏ bước qua ngập ngừng
Nhớ hàng quạt bánh đa vừng
Gốc bàng hàng nước người dưng mời chào
Lá trầu xanh khúc đồng dao
Quả cau bổ sáu thuở nào xa xôi
Chợ quê ta đứng bồi hồi
Người ta… giờ cũng xa rồi… người ta.
4. VIẾT TỪ VỊ XUYÊN
Ngậm ngùi giỗ trận Vị Xuyên
Khói hương nghi ngút cả miền đá xanh
Mộc miên một thuở yên lành
Đạn bom khói lửa xẻ thành áo quan
Tuổi đôi mươi gửi non ngàn
Biết đâu khói lửa trần gian vô thường
Cùng nhau một trận biên cương
Cùng nhau hẹn những nẻo đường Hà Giang
Vẫn đây quân ngũ thẳng hàng
Ngôi sao bia mộ dọc ngang đội hình
Nhớ cùng một thuở tân binh
Ra đi chưa một bóng hình yêu thương
Quản chi một cõi gió sương
Hồn thiêng đá núi biên cương rạng ngời.
5. NHỚ NHỮNG NGÀY ĐÔNG
Ta về một ngày đầu đông
Nắng còn mải miết bên sông chưa về
Trâu bò đủng đỉnh chân đê
Cánh cò trắng phía đồng quê tháng Mười
Động trời sông Đáy vụ rươi
Đầu mùa xôi mới đợi người đi xa
Đống rơm thao thức tiếng gà
Mát lành rau ngót vườn nhà bát canh
Bà tôi vôi vỏ chợ Xanh
Miếng trầu bỏm bẻm mà thành ca dao
Ta về bước thấp bước cao
Dây diều nối vội vấp vào tuổi thơ.
6. ĐỒNG ĐỒI
Sớm mai về với đồng Đồi
Câu ca gửi lại một thời xa xanh
Mớ cua ngọt mát bát canh
Cá kho niêu đất để dành mấy hôm
Đường quê vàng những cọng rơm
Nhà ai cơm mới hương thơm khắp làng
Chùa làng chẳng bận hèn sang
Câu kinh tiếng mõ nén nhang đôi tuần
Nửa đời phố thị đưa chân
Bon chen rồi cũng phù vân kiếp người
Ta về nhấp ngụm vối tươi
Chuyện làng chuyện họ nói cười râm ran
Người đi xuống bể lên ngàn
Một mai tóc trắng lại toan về Đồi.
N.Q.A
Tác giả Nguyễn Văn Song
ĐT: 0973782079
Địa chỉ: Trường THPT Phù Cừ, Huyện Phù Cừ, Tỉnh Hưng Yên.
1. MÙA ĐÔNG NHỚ MẸ
Mẹ ơi đông đã về rồi
Đã nghe buốt lạnh trắng trời sương bay
Cây vườn lá cũ đang thay
Bờ sông cánh vạc đã gầy rạc đêm
Mẹ còn ngồi dưới hiên thềm
Nhặt tìm giọt ấm rơi nghiêng bóng chiều?
Bếp nhà ngọn lửa ấp iu
Mẹ còn nhen lại những điều xa xăm?
Chiếu chăn có ấm chỗ nằm?
Tích sành còn nóng ngọt đằm vối tươi?
Trầu cau đựng ủ trong cơi
Miếng trầu đừng để nhạt vôi mẹ à
Đừng ngồi lặng ở mộ cha
Khói sương mặn xót dễ nhòa mắt cay
Lại xa thêm một đông này
Con nghe trong dạ ngập đầy gió đông.
2. RU XA
À ơi cánh võng ngày xa
Kĩu cà kĩu kịt câu ca dao buồn
Cái cò gánh gạo nỉ non
Lời ru mẹ nghẹn tủi hờn đêm thu
À ơi cối lúa ù ù
Vòng quay quay những tít mù hàn vi
Bao nhiêu vỏ trấu bay đi
Hạt gạo lọt xuống cối khuya đêm dài
À ơi củ sắn, củ khoai
Thay cơm trừ bữa mệt nhoài cơn mơ
Tháng ba, ngày tám phạc phờ
Vầng trăng héo úa mờ mờ đêm sương
À ơi tiếng dế chân tường
Cúc tần bờ giậu, con đường cỏ hoa
Cánh đồng đầy dấu chân cha
Cỏ may giăng mộ ông bà như mây
À ơi dáng chị hao gầy
Vành khăn tang trắng ướt đầy sương khuya
Người đi bỏ lại câu thề
Chị về hứng những đầm đìa giọt ngâu
Ngày xa tưởng đã qua lâu
Chỉ chợp mắt lại từ đâu hiện về
Đêm qua mưa đổ tứ bề
Lại nghe giăng kín dầm dề ngày xa.
3. VỀ CÔN SƠN
Về thăm mảnh đất Côn Sơn
Rừng thông vẫn gió, mây vờn trời xanh
Đường lên đỉnh núi quanh quanh
Trúc ken với đá kết thành thâm nghiêm
Còn đây một thế cờ tiên
Tưởng như Nguyễn Trãi nặng niềm âu lo
Nhẹ tay phá những nước cờ
Mà lòng giông bão bụi mờ, cát bay
Bốn bề quân, tướng bủa vây
Chẳng bằng nhân thế đổi thay khó lường
Cao mưu ngang dọc chiến trường
Tâm công chinh phục thiên lương kẻ thù
Cũng đành bó gối chơi cờ
Thả hồn bay với bạc phơ mây trời
Côn Sơn non nước tuyệt vời
Cũng không cứu nổi một đời thanh cao
Trí, nhân, trung, nghĩa dạt dào
Cũng đành ba họ máu đào luênh loang
Lệ Chi Viên hỡi án oan
Gươm khua xé cõi trần gian mấy đời
Chuyện đau vào cõi xưa rồi
Còn nghe văng vẳng những lời oan khiên
Lặng dừng ngắm nước cờ tiên
Nghe như bàn đá lật nghiêng thế cờ.
|
4. NHÀ QUÊ
Nhà quê là chuối chín buồng
Hoa chanh, hoa bưởi đầy vườn giêng hai
Mùi hương vấn vít đêm dài
Ngõ quê trăng đổ ngã nhoài bóng tre
Nhà quê ai thả bùa mê
Thênh thênh một cánh diều tre nghiêng chiều
Cửa đình rải một chiếu chèo
Trẻ già nghiêng ngả cười theo vai hề
Nhà quê rơm rạ bộn bề
Thóc phơi bất chợt kéo về cơn mưa
Xóm làng xao xác gọi thưa
Giúp nhau vừa gọn nước vừa đầy sân
Nhà quê là giậu cúc tần
Tơ hồng giăng kín, bần thần dáng em
Miếng trầu hai họ đã têm
Người đi bờ giậu héo mềm tơ giăng
Nhà quê bạc tóc, đen răng
Mẹ già đầu vấn khăn trần, áo nâu
Gậy tre đỡ một lưng đau
Dáng cong đỡ một nỗi sầu mênh mông
Nhà quê cõng nắng ngoài đồng
Mồ hôi mặn ruộng mà không hết nghèo
Một đời cặm cụi, hắt heo
Chết nằm với cỏ đồng chiều hoang vu
Nhà quê cười nói vô tư
Lời quê mộc mạc khoai, ngô, dưa, cà
Ghét thì băm bảy, chẻ ba
Yêu thì mắt liếc bằng ba đứng gần
Người đi phiêu dạt, phong trần
Hồn còn giăng kín mấy lần nhà quê
Giữa bao xuôi ngược mải mê
Nhà quê vẫn gọi lời về trăm năm.
5. VÀO AM MỊ CHÂU
Vào am cúi lạy Mị Châu
Lặng im tượng đá không đầu ngàn năm
Hoàng bào phủ kín tấm thân
Tưởng như máu chảy ướt đầm áo xiêm
Khói nhang dâng nghẹn nỗi niềm
Mị Châu ơi sẹo đã liền miệng chưa
Vẳng nghe có tiếng gươm khua
Tiếng cha kết tội, lời thưa nghẹn ngào
Đầu rơi, máu xối ào ào
Đỏ loang muôn ngọn sóng trào biển Đông
Nghiệt oan lông ngỗng tìm chồng
Yêu thương bỗng hóa bội vong, tội đồ
Thủy chung một dạ đợi chờ
Đắm say bỗng hóa dại khờ, xót xa
Con phải chết dưới gươm cha
Lòng trai mấy kiếp không nhòa ngọc đau
Tim yêu để cả trên đầu
Đã yêu yêu đến úa nhàu tim thôi
Vương triều tan nát lâu rồi
Còn đây tượng cụt vẫn ngồi lặng câm
Cúi đầu đốt nén hương trầm
Cầu mong tượng đá tan dần niềm đau.
6. TRĂNG GIÓ BỜ SÔNG
Này đây trăng sáng lung linh
Này đây khóm chuối hứng tình bờ sông
Này đây là gái chưa chồng
Là trai chưa vợ, là lòng chưa yêu
Một liều ba bảy cũng liều
Lệch xô mảnh yếm, tiếng kêu ỡm ờ
Trăng ngẩn ngơ, gió ngẩn ngơ
Ngẩn ngơ những kẻ bơ vơ, lạc loài
Cần chi gái sắc, trai tài
Bọt bèo vọng giữa canh dài tìm nhau
Đời buồn thăm thẳm đêm sâu
Lửa tình thắp sáng cho nhau đỡ lòng
Cháo hành gọi những niềm mong
Yêu thương gọi những trắng trong tìm về
Mái lều tranh giữa vườn quê
Tiếng chim thánh thót gọi về ban mai
Năm ngày yêu chẳng là dài
Thế thôi cũng đủ vọng hoài tháng năm
Ngoài trời trăng sáng đêm rằm
Sương rơi tàu chuối ướt đầm bờ sông.
N.V.S
Tác giả Vũ Thành Chung
ĐT: 0913234639
Địa chỉ : Lập Lễ, Thủy Nguyên, Hải Phòng.
1. LÀNG VŨ ĐẠI TÔI VỀ
Về làng Vũ Đại chiều nay
Lối xưa như thể cầm tay dắt vào
Trăng vàng lấp ló cầu ao
Chuối xanh vườn gió lao xao mấy hàng
Vòng vo cuối xóm đầu làng
Ngôi nhà Bá Kiến đã sang tên rồi
Châu Giang mấy bận lở bồi
Lục bình tao tác nổi trên theo dòng
Bà Ba goá bụa long đong
Ghen tuông cũng chẳng đèo bòng thêm ai!
Chí Phèo buôn bán ve chai
Dăm ba cút rượu, dông dài ngõ quê
Tỉnh say mấy bận tìm về
Chiếc lò gạch cũ, hẹn thề gió trăng
Tơ vương màng nhện giăng giăng
Ngẩn ngơ tình cũ, dùng dằng thế a?
Mơ màng vườn chuối la đà
Cháo hành Thị Nở thơm qua yếm đào.
2. ĐI TRONG LỜI RU
Tuổi thơ nghe mẹ hát ru
À ơi...! Cánh võng mùa thu gọi về
Sông trôi đỏ lựng triền đê
À ơi...! Mùa gặt- Mầu quê chín vàng
Tre xanh vấn vít cổng làng
Cánh điều chao gió mênh mang bầu trời
À ơi...! Lục bát bao đời
Lớn khôn con thấm từng lời mẹ ru!
À ơi...! Cánh võng mùa thu
Đưa con vượt biển sương mù mịt giăng
Hội Lim mở giữa mùa trăng
Dập dìu Quan Họ bao năm vẫn nồng
Ngàn năm rung nhịp trống đồng
À ơi...! Ví Dặm núi Hồng chở che...
Trường Sơn con vẫn lắng nghe
À ơi...!Lục bát trăng hè mẹ ru!
3. CÂY GIA PHẢ
Cha tôi vẽ hình cây đa
Cụ Tổ là gốc, ông bà... nhành con
Chúng tôi những chiếc lá non
Cháu nhỏ nụ búp hãy còn ấp iu
Cây đa tuổi vẫn chưa nhiều
Sáu trăm năm với bao nhiêu lá cành
Tán cây hóa chiếc lọng xanh
Bóng tròn đại thụ vươn thành xum xuê
Hậu duệ từ mọi miền quê
Đến ngày chạp Tổ tìm về đầy sân
Thắp nhang khấn Tổ rì rầm…
Rễ người dài mấy trăm năm. Còn dài!
4. PHỐ CÀY
Làng tôi tên gọi Làng Cày
Gió Lào, cát trắng, đất này nổi trôi
Ruộng cằn, cay đắng mồ hôi
Áo tơi, nón lá cha tôi kéo cày!
Cầu cong như tấm lưng gầy
Mẹ tôi xiêu vẹo vơi đầy gánh qua
Bão giông tốc mái đổ nhà
Cầu Cày bắc lại, truyền qua bao đời.
Sông Cày - Khúc ruột làng tôi
Em ra giặt áo, tôi ngồi tắm trâu
Nắng mưa đỏ quạch mái đầu
Sông Cày, nước mắt đục ngầu xuôi trôi...
Làng mờ, phố hiện dần rồi
Vẫn nguyên tên cũ, làng tôi- Phố Cày!
5. DÁNG CAU
Cha già - gửi lại hàng cau
Bên hiên mái ngói thẫm màu thời gian
Thẳng lưng cau mọc hàng hàng
Dáng cau như dáng thôn làng, dáng Cha
Đốt tròn đếm tháng năm qua
Giữa cao xanh vẫn nở hoa trắng trời
Tầu cau cong tựa chiếc nôi
Đứng trong sương gió ru lời riêng cây
Nép mình bên bức tường xây
Chắt chiu dòng nhựa hao gầy nuôi con
Nắng mưa chẳng sợ héo mòn
Dăm tầu lá biếc vo tròn gió mây!
6. LỜI MẸ
Kính tặng mẹ!
Mẹ giờ sang tuổi tám lăm
Tóc sương rụng xuống vành khăn da mồi
Lưng còng bóng chiếc đơn côi
Vẹt mòn bậc cửa mẹ ngồi ngóng con...
Thoi đưa bốn chục năm tròn
Bấm tay tính tháng ngày con xa nhà
Gói vào vạt áo mẹ gìa
Những dòng nước mắt xót xa đêm trường...
Con đi đánh giặc muôn phương
Máu đào nhuộm đỏ nẻo đường đất quê
Ra đi không hẹn ngày về
Lá xanh rụng xuống!Lời thề đã trao.
Đời người như giấc chiêm bao
Nắm xương cha đã gửi vào thiên thu
Mẹ giờ cạn kiệt lời ru
Bước chân lẫm chẫm, lưng gù trước sân
Bát cơm mẹ vẫn để phần
Nén nhang mẹ thắp mấy lần trong đêm
Mẹ thường lẩm nhẩm gọi tên
Con ơi ! bè bạn vẫn lên thăm nhà...
Con giờ bán đảo Sơn Trà
Hay biên ải – Chốn sườn sa mỏi mòn
Con ơi hài cốt có còn?
Chỉ đi con, Mẹ đón con về nhà!
V.T.C
Tác giả Nguyễn Tiến Bình
ĐT: 01686711077.
Email:tienbinh_nguyen@yahoo.com.vn
Địa chỉ: Số 111, A6, phố 8-3, P. Quỳnh Mai, Q. Hai Bà Trưng, TP. Hà Nội.
1. SAY CẢNH TÌNH LIM
Đây rồi với bạn sông Cầu
Ba Tầm em ngả che đầu cùng đi
Làn môi thắm đỏ xuân thì
Say lời em hát từ khi trao trầu!
Thơm thơm hương sả mái đầu
Hây hây đôi má đượm màu nắng mai
Gió bay làn tóc đen dài
Phải lòng hơi ấm tay ai nắm cầm!
Quán Dốc tỏa bóng đa râm
Câu ca đằm thắm em ngâm giữa ngày
Mớ ba mớ bảy gió bay
Làm anh lòng dạ đắm say sắc màu!
Ngất ngây nghe hát, mời trầu
Cứ mê mẩn tiếng từ lâu em rồi
Với em, vui đứng, vui ngồi
Câu Quan Họ nở lộc chồi trong anh!
2. TÌNH CHÈO
Dáng em dịu dàng, thướt tha
Tím, hồng, xanh, đỏ... bay tà áo em
Tay xòe quạt mở bên rèm
Miệng hoa môi nở trăng đêm ánh rằm
Quai thao nghiêng ngả nón chằm
Tình dâng ngân giọng thắm đằm non tươi
Như Tiên hiện dáng nét người
Ngân nga hòa điệu, miệng cười trăng thanh
Ngọt ngào lời ngọc, lời oanh
Tiếng Chèo thấm dạ ấm lành đời ta
Nhịp rung làn điệu ngân nga
Tiếng lòng trao gửi thiết tha tình Chèo!
3. TRANG KIỀU
Cảo thơm ghi dấu cuộc đời
Đời người lận đận giữa trời gió mưa!
Chuyện tình đau đớn ngày xưa
Mà muôn năm vẫn như vừa mới đây!
"Sầu đong càng lắc càng đầy"(*)
Đọa đày nhân thế đời này, kiếp sau!
Sự đời rộng hẹp, nông sâu
Ngửa nghiêng, trong đục, lẫn màu trắng đen!
Tàn đêm khêu chút lửa nhen
Mở trang Kiều dưới ánh đèn lắt lay!
Hiện lên trên cõi đời này
Bao nhiêu số phận đắng cay, tủi hờn...
Ngoài kia xào xạc gió vờn
Trong này trang sách nổi cơn bão lòng!
________
* Câu trong Truyện Kiều.
|
4. TRỐNG VẮNG
Tìm mây, mây bay xa vời
Tìm trăng, trăng lặn cuối trời, từ lâu
Tìm sen, sen tàn đã đâu
Tìm gió, gió đã lặng bầu trời cao!
Tìm người, người vắng từ bao
Bóng hình người đã đi vào hư vô!
Mắt đầy màu lá vàng khô
Ngóng... thu tàn úa bên hồ, bâng khuâng!
5. TÌM XƯA
Đi tìm, tìm lại ngày xưa
Cái ngày xưa ấy, gió, mưa lở bồi
Giờ còn cầu gãy, dòng trôi
Xưa gần, giờ đã xa xôi ngàn trùng!
Nhớ thương nhau đến vô cùng
Mà hò hẹn cứ mông lung mỏi mòn
Lời tim giờ đã không còn
Tình không còn chút xanh non trong đời!
Bao lần hẹn ước, sai lời
Để nghiêng ngả đất trời trong ta
Giờ lòng bão táp mưa sa
Người xưa, tìm lại, như là tìm chim!
Nhớ thương khắc khoải trong tim
Bao lời hẹn ước, nay tìm, có nguyên?
Sóng dâng xô lệch đường thuyền
Vẫn đi về phía ước nguyền có nhau!
6. HUYỀN THOẠI TÌNH YÊU
(Huyền thoại Hồ Núi Cốc)
Giữa rừng, chàng Cốc thẫn thờ
Nàng Công năm tháng ngẩn ngơ đi tìm
Chân đi mòn mỏi nổi chìm
Đường tình hai ngả - con tim nghẹn ngào...
Nàng Công nước mắt tuôn trào
Thành hồ thương nhớ dâng trào ước mong
Mát lành ngọn suối, dòng sông
Chàng Cốc trong nỗi chờ trông quặn lòng!
Hai tay nâng nước mát dòng
Mặt hồ đôi bóng hình lồng trong nhau!
Chuyện tình xưa - nỗi thương đau
Vui buồn thấm đẫm ngàn sau tình đời!
N.T.B