Thứ bảy, 20/04/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 133 (20/07/2015) 

Tác giả Bùi Thị Nhài
ĐT: 01668295464
Email: buinhai1975@gmail.com
Địa chỉ: Thôn Xuân Áng Ngoại, Ninh Xuân, Hoa Lư, Ninh Bình

 



1. BÓNG QUÊ

Con về tìm lại xóm làng
Nong nia thúng mủng dần sàng tuổi thơ
 
Con về tựa bóng đồi Mơ
Sáo ai vi vút tiếng tơ bên trời
Dậu chùng mực tím mùng tơi
Chiều lem trang vở chưa rời lưng trâu
 
Trăng thanh tiếng mẹ ơ ầu
Giọng bà ấm với cau trầu tích xưa
Vừng đông lấp lánh đường bừa
Nón mê con vớt nhặt thưa tiếng mùa.
 
Quê nghèo sung chát khế chua
Mùa đi, cây đại sân chùa trắng đêm.
Ngược dòng phố chật như nêm
Quê xưa còn có êm đềm bóng quê?
 
 
 
 

2. ĐỢI ĐÒ

Dòng sông có tự bao giờ
Người qua dù vội vẫn chờ đợi thôi
Gọi hoài chẳng thấy. Đò ơi...!
Đò sang hay mảnh trăng trôi bên dòng?
 
 
 

3. EM VỀ

Em đi nhặt chữ làm thơ
Vô tình vương nỗi ngẩn ngơ bên đời
Đường thơ vạn nẻo xa vời
Có ai chung tiếng khóc cười với hoa
 
Ừ thôi em trở lại nhà
Tóc thu dẫu đã phôi pha mái đầu
Ừ thôi ta đến cùng nhau
Ngõ thu dù đã nhuốm màu phong sương
 
Em về trăng nước soi gương
Bên anh em hoá ngàn hương dịu dàng.
 
 
 
 

4. LẠC PHỐ

Tôi là con gái nhà quê
Đi qua phố phải bùa mê quên đường.
 
Phố này rực rỡ sắc hương
Phố này mật ngọt mía đường cũng thua
Phố này hơn cả khế chua
Phố này sung chát ngược mùa ẩm ê
Phố này rền rĩ cơn mê
Phố này danh vọng lối về còn xa
Phố này nhấp nháy phù hoa
Phố này chìm nổi phong ba phận người
Phố này đốt những tràng cười
Phố này loảng xoảng vàng mười lạnh tanh.
 
Đôi chân lạc phố loanh quanh
Giật mình nhìn lại ngày xanh đâu rồi
Vườn xưa cam bưởi xa xôi
Nửa chừng xuân. Khát. Lần hồi gọi quê!
 
 
 
 

5. NẮNG CỐ HƯƠNG

Ta thương sợi nắng xứ Đoài
Chìm trong mưa bụi giêng hai chưa về
Vô tư vạt cỏ triền đê
Cứ xanh như buổi hẹn thề nguyên sơ.
 
Rét đài rét lộc sương mơ
Áo khăn âu yếm đôi bờ vai thon
Má hồng mắt biếc môi son
Tóc xanh xấp xõa em còn đợi ai?
 
Sân đình vấn vít trúc mai
Hội làng lẻ bạn lăn dài giọt xuân.
Quê người nhuộm thắm bước chân
Vẫn mong sợi nắng trong ngần cố hương.
 
 
 

6. TÂM THIỀN

Cúi xin tấm áo màu thiền
Choàng cho em chút bình yên lặng thầm
Em dâng lên một nén trầm
Thinh không đồng vọng tiếng ngân chuông chùa.

B.T.N

 

 
 
 

Tác giả Hoàng Hữu Hóa
ĐT: 0905282160
Email: hoatl2000@gmail.com
Địa chỉ: Trung tâm y tế thị xã Quảng Trị, Quảng Trị
 
  

 

1. TIỄN ĐƯA

Được tin em sắp ra đi
Mà anh chưa kịp nói gì tiễn đưa.
Chiều nay thu đã cuối mùa
Hiu hiu gió lạnh ngỡ như đông về.
 
Lòng anh quạnh quẽ tái tê
Rồi đây chắc sẽ nhớ về em thôi
Em theo mộng ruỗi xa vời
Mang theo ký ức một thời đã qua.
 
Bao nhiêu tình nghĩa mặn mà
Bấy nhiêu kỷ niệm thiết tha dâng trào
Em về trời cũng buồn theo
Sầu đông trút lá cũng nhiều hơn xưa.
 
Còn đâu những phút ban trưa
Vừa nghe em hát anh vừa ngắm em
Em cười nụ thật là duyên
Em nhìn anh với mắt huyền đong đưa.
 
Yêu em anh chưa bao giờ
Cùng em tâm sự mối tơ lòng mình
Sao không thổ lộ tâm tình?
Tại đâu anh cứ lặng thinh thế này?
 
Để rồi tình đã theo mây
Đã cùng sương khói thoảng bay chốn nào.
Em đành đi thực hay sao?
Hỡi người con gái má đào ươm duyên.
 
Thôi thì phận gái thuyền quyên
“Mười hai bến nước chính chuyên một dòng”
Mai về em có nhớ không?
Hay sẽ theo chồng quên bóng hình ai?
 
Dù cho thác xuống tuyền đài
Lai sinh vạn kiếp anh hoài nhớ em
Mai đây đời có thăng trầm
Chúc em hạnh phúc, tình thâm với người!
 
Chúc em sức khỏe trọn đời
Trên môi luôn nở nụ cười xinh tươi
Vài lời đưa tiễn vậy thôi
Dù sao em cũng đi rồi em ơi!
 
Em đi cách một khoảng trời
Anh chắt từng giọt trên môi lệ nhòa
Bao giờ ta lại gặp ta
Kiếp này không trọn, hẳn là kiếp sau.
 
 
 

 

2. MÒN MỎI

Một hôm mưa gió đầy trời
Trên sân ga ấy có người ra đi.
Nhìn nhau chẳng nói năng gì
Đôi lòng se sắt cũng vì xót xa.
 
Bốn dòng châu lệ chan hòa
Thi nhau nhỏ xuống sân ga chát nồng.
Để rồi mỏi nhớ mòn trông
Để rồi ai đó đem lòng phôi pha.
 
Chờ nhau ngày tháng dần qua
Chờ trong nước mắt, chờ hoa úa tàn
Chờ người hoang phế tâm can
Chờ em, em đã sang ngang bến nào.
 
Em đi tìm chốn sang giàu
Đang tâm bỏ mặc kiếp nghèo cho ai?
Chết chẳng thể, sống lắt lay
Ngày đêm cay đắng, đắng cay muộn phiền.
 
Hỡi người tình cũ vô duyên
Phương xa có thấu nổi niềm của tôi?
Nhiều đêm mơ bóng hình người
Thoáng về trong mộng thấy đời xanh xao
 
Phật vô biên, Chúa ngôi cao
Sáng ngời cứu thế lẽ nào quên con?
Từ lâu tình nghĩa chẳng còn
Từ lâu con đã cô đơn thế này
Chắp tay con vái đến Người
Cho con rũ hết cuộc đời héo hon.
 
Để từ nay dạ chẳng còn
Nao nao sầu nhớ mỏi mòn người xưa
Để chiều nay đứng trong mưa
Nhìn đời con thấy như vừa lai sinh.

H.H.H

 

 
 
 

 

Tác giả Võ Đơn
ĐT: 01678 864 331
Email: vodon888@gmail.com
Địa Chỉ: Tổ 19 thôn Trung Sơn, xã Suối Nghệ, huyện Châu Đức, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu.
 
 

  

1. NGẮM MÂY TRÔI GIỮA ĐÊM TRĂNG

Nửa đêm ai dựng lâu đài
Tôi nghe tiếng động tít ngoài không gian
Ngước mắt thấy cảnh ngở ngàng
Một tòa điện ngọc lang thang giữa trời
                                
Bồng lai quả xứ ăn chơi
Cung hồng, gác tía, đổi dời phút giây
Điện ngọc chớp mắt rời mây
Mây kia dựng núi, trăng gầy sông mơ?
                               
Bên sông  phượng đậu đợi chờ
Giữa trăng rồng lượn, thuyền tơ tròng trành
Gió xô mây vỡ tan tành
Nhưng rồi ai đã chuyển thành cỏ cây
                                
Đầu làng gốc đa còn đây 
Cuối thôn đồng ruộng dăng đầy sương mai.
Đêm hoang trôi giữa sông hoài
Trên mây nghe vọng tiếng ai ru hời
                                
Tiếng ru... là tiếng Mẹ tôi!
Mẹ yêu con quá hát lời nhớ thương
Đêm nay mây trải Tiên đường
Bồng lại dựng cảnh vấn vương tơ lòng
 
Mẹ ơi... nơi chốn bềnh bồng
Có nghe thấu tiếng khóc lòng của con?
                   
 
 

2. TRƯỚC TƯỢNG PHẬT BÀ QUAN ÂM

Năm mươi năm nhuốm hồng trần 
Hai chiếc răng rụng, nửa phần tóc sương
Đôi mắt cứ ngỡ tinh tường
Ngờ đâu con đã nhầm đường Mẹ ơi.
                          
Tham, sân, si... suốt cuộc đời
Gieo bao đau khổ cho người… cho con
May sao trong bể sống còn
Có hình bóng Mẹ vàng son rạng ngời.
            
Hôm nay cúi lạy trước Người
Xin núp bóng Mẹ cho đời thảnh thơi
Khai tâm, sửa tánh, gạn lời
Thành thật sám hối, nguyện khơi duyên lành.
                             
Tham chi đủ giữa hồng trần
Mà con nỡ bỏ một lần tái sinh
May sao còn kịp thấy mình
Sửa sai mong tránh nhục hình kiếp sau.
 
“Nam mô xin bớt khổ sầu
Cho con, cho cả những đầu u mê.”
                                      
 

 

3. THƯƠNG TRẺ MỒ CÔI

Nắng chiều trút xuống đồng không
Tiếng con chim quốc gọi chồng thảm thương
Bên cồn ai đốt vàng hương
Khói lên nghi ngút sẩm đường chiều tan.
                                       
Nghẹn ngào tôi đếm vành tang
Trên đầu em nhỏ cuối làng trống khua
Than ôi! Em bé cứ đùa
Cứ vui như thể em chưa biết sầu.
                                         
Này em, em có hay đâu
Vành khăn trắng ấy là màu mồ côi
Từ nay cha mẹ mất rồi
Đời em dông bảo dập vùi bủa vây.
                                          
Chắp tay khẩn nguyện câu này:
“Dù cho có lắm đắng cay đau buồn
Sau này em cứ vui luôn
Như hôm nay vậy là nguồn an viên.”
  

V.Đ

 

 
 

Tác giả Võ Khoa Châu
Địa chỉ: Tổ 2, đường Lê Lai, Thị trấn Vạn Giã, huyện Vạn Ninh, Khánh Hòa
 

 

1. NHÀ SƯ VÀ CON CHÓ

Khất sĩ trở gót thiền hành
Cà sa cảm thọ tín thành hạnh duyên
Khánh vàng vọng tự am thiền
Trên đồi cao ­ bãng lãng huyền nhiệm tâm
 
Đường về thấy chó đói nằm  
Bên bìa rừng quạnh – nắng hầm hập tuôn
Ẳm lên am cỏ sài môn
Sư thuần chay suốt nguyệt non trăng già
 
Mượt lông đẹp dáng ­hiền, và
Ngày ngày nằm gối xế hoa bóng lồng
Vễnh tai kinh kệ sắc không 
Mắt lim dim tiếng mỏ đồng vọng thiêng 
 
Một hôm gió phía sông triền
Đưa mùi thịt nướng mộng miền rủ rê
Chó bơi qua bến sông mê
Sư già vội gọi chó về thảo am
 
Nửa dòng thịt nướng vọng tâm
Chó bơi ngược nước qua sông đục ngầu
Tiếng sư già vọng chiều sâu
Khuyển vàng trở hướng quay đầu hư không
 
Mùi thơm quyến rũ bên sông
Chó vàng đuối sức giữa dòng bơi nghiêng!
Nhà sư lần hạt nhân duyên
Quang minh phổ độ cơ huyền vi xoay 
 
Này đây huệ phước cầm tay
Ngồi đang nắm giữ  núi này vô biên.
 
 

 

2. NHÀ HIỀN TRIẾT VÀ CON CHÓ

Một hôm chân mỏi lưng đồi
Nhà hiền triết lót chỗ ngồi miên man
Gió lăn tăn nước ngày hoang
Núi già ngược bóng đại ngàn thung sâu
 
Chó vàng chợt bỗng từ đâu
Đói còm cơn khát cơ cầu giục khe
Vừa nhìn vũng nước trưa hè
Chợt trông thấy kẻ thù nhe nanh gừ
 
Hoảng hồn quên hết thực hư
Vội vàng chạy trốn kẻ thù sân si 
Nhưng rồi cái khát cực kỳ 
Chó quày quã vũng xanh rì trong veo 
 
Mặc cho kẻ địch bám đeo
Chó xông vào địch tan vèo hiểm nguy
Nhà hiền triết trộm nghĩ suy
Chó cho ta ngẫm chung quy đời thường 
 
Dẫu nơi khốn khó khôn lường
Cũng là nơi giải thoát nguồn nguyên nhân
 
 
 
  

3. NHÀ HIỀN TRIẾT  VÀ  CHÚ BÉ THÔNG MINH

Một ngày vừa khuất sườn non
Bóng hoàng hôn xuống vây tròn không gian
Gió đưa một chiếc thu còm
Rơi đêm tịch lặng rớt hom hem ngày
 
Hồn nhiên cây nến trên tay
Một em bé thắp sáng đầy chân như
Nhà hiền triết – bậc luận sư
Hỏi em ngọn lửa đến từ nơi đâu?
 
Thoắt trong một khắc tương cầu
Em thổi tắt ngọn nến vào mênh mông
Nhìn nhà hiền triết tinh thông
Hỏi ngọn lửa  ấy  về chong phương nào! 
 
Có – Không khởi chốn từ đầu
Trở về với cội nhiệm mầu tương sinh
 
 
 
 

4. NHƯ NHIÊN

Bình minh mở một đóa vàng
Đón ngày xuân mới  nội ngàn thảnh thơi
Chiều lay vài cánh nhạt vơi
Rớt nhàu mỏng mảnh bên trời buồn riêng
 
Thu rơi chiếc lá nằm hiên
Lặng nghe gió trở nhiệm huyền mùa sang
Lòng man mác cõi trần gian
Bóng chiều phai nhạt dung nhan guộc gầy
 
Rồi mai nắng mở lòng tay
Bình minh rực rỡ đặn đầy viên dung
Ngày lên chiều xuống đêm buông
Hoa tàn trái kết yêu thương nẩy mầm
 
Trăng non hội ngộ nguyệt rằm
Bốn mùa xuân hạ thu đông khép vòng
Người trôi giữa chốn đục trong
Luân sinh hóa chuyển đổi dòng như nhiên
 
Lên non gõ nhẹ cửa thiền
Mở ra tịch lặng bỗng nhiên rạng ngời.
 
 

 

5. NẮNG CHẦU

Cổng tam quan mở ban sơ
Lời bia đá khắc khai cơ liền dòng
Lưỡng long
chầu nguyệt 
uy phong 
Hùng thiêng
gươm giáo tuốt cong mái đình.
 
V.K.C
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: