Thứ sáu, 29/03/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 81 (07/04/2014) 

Tác giả Nguyễn Thị Phương
Email: thuanthienhotel@yahoo.com
Địa Chỉ: D3 55-56 Đường Đống Đa, TP. Rạch Giá, Tỉnh Kiên Giang

 
1. NỖI LÒNG NGƯỜI MẸ

Mới 17 tuổi con đi
Lưng cơm ăn vội không gì mang theo
Nụ cười che khuất đói nghèo
Quân trang xúng xính băng đèo vượt sông
 
Xa rồi bão dữ cuồng giông
Binh đao tắt lửa con không trở về
Mẹ giờ nửa tỉnh nửa mê
Ngóng con day dứt tái tê đêm dày
 
Mộ hờ, bia tạc… ai hay
Tên con chen đám cỏ may trắng chiều
Khôn thiêng, báo mộng con yêu
Đón con mẹ thỏa nguyện điều ước ao
 
Lạy đất thấp, vái trời cao
Ban ơn, bù nỗi khát khao bấy chày
Nỗi niềm ẵm được trong tay
Con trai yêu quí như ngày còn thơ
 
Ước khi chung khói nhang thờ
Bên con hết cảnh bơ vơ đôi miền…
 
 

2. EM THƯƠNG CON CHỮ
 
Kể từ hai nẻo chia xa
Em vào trong ấy anh ra ngoài này
Chờ mong tháng tháng ngày ngày
Kiên Giang mơ gặp Hồ Tây một chiều
 
Gợi về kỷ niệm mến  yêu
Bạn bè trường lớp, lộ điều hằng mong…
Để rồi về với miền trong
Nhân đôi nỗi nhớ lại mong lại chờ
 
Yêu thầm nén nhớ vào thơ
Em thương con chữ bơ vơ chiều chiều …
 
  

 3. MẸ ỐM
 
Chưa chiều nào giống chiều nay
Mẹ không vồn vã  như ngày tháng qua
Xe lăn  thin thít góc nhà
Tấm trầu chừng héo đã ba bốn ngày
 
Mẹ nằm , khóe mắt con cay
Xót câu “như chuối chín cây trên cành”
 Khát thời tóc mẹ đương xanh
Tựa đầu hương sả hương chanh ngạt ngào
 
Cấy cày ruộng thấp đồng cao
Oằn vai gồng gánh gầy hao tứ mùa
Chất chồng sương gió nắng mưa
Chén cơm gạo hẩm nhút chua lần hồi
 
Hằng mong con sớm nên người
Mẹ thầm khấn Phật cầu Trời … “Thuận Thiên”
 Lấy gì báo đáp mẹ hiền
“Xua nồng ấp lạnh “ nỗi niềm mẹ ơi
Chiều nay bên cạnh mẹ rồi
Ước ao mẹ khoẻ suốt đời bên con.

N.T.P

 

 

 

Tác giả Nguyễn Văn Huế
ĐT: 01697206107
Email: tungbach_cothu@yahoo.com
Địa chỉ: Bình Sơn, Lục Nam, Bắc Giang
 

1. XUÂN THƠ
 
Gió đưa hương sắc bay xa
Núi rừng vang tiếng, thơ ca quê nhà
Xuân về nở rộ muôn hoa
Dòng thơ đang chảy, đậm đà tình thương.
 
Tứ Sơn lưu luyến vấn vương
Thơ xuân vui khắp, nẻo đường gần xa
Hương quê man mát trong ta
Mừng vui xuân tới, thơ ca rộn ràng.
 
Chúc cho xuân đón thơ sang
Tình thơ xuân đến, bản làng thân thương
Suối thơ tâm khúc quê hương
Rừng xanh tỏa mát, trên đường xuân thơ.
 
Xuân về để mộng để mơ
Gửi mây gửi gió, vần thơ ân tình
Tứ Sơn yêu lắm quê mình
Xuân thơ trong ánh, bình minh dạt dào.
 
  

2. NHỚ SÔNG THƯƠNG
 
Sông Thương vang vọng đôi bờ
Về đây để nhớ, tình thơ dạt dào
Nghe câu quan họ em trao
Tâm thơ ai đã, bỏ vào trong tim.
 
Sông Thương ơi! mãi đi tìm
Sứ xa nay được, cánh chim dẫn đường
Bên bờ thành phố thân thương
Nơi đây ta đến, vấn vương tâm hồn.
 
Sông Thương nỗi nhớ sớm hôm
Tứ Sơn nay đến, sóng cồn dịu êm
Trời xanh nước biếc êm đềm
Câu thơ Kinh Bắc, gợi thêm cõi lòng.
 
Sông Thương để nhớ hằng mong
Xương Giang, Yên Thế, nơi đong sác thù
Vĩnh Nghiêm ẩn bóng sương mù
Thiên đường chùa cổ, ngàn thu yên bình.
 
Sông Thương, đây bạn Ân Tình
Rừng xanh hội ngộ, đón bình minh sang
Xuân về hương sắc Bắc Giang
Ấm lòng du khách, hẹn nàng năm sau.

  

3. NGƯỢC DÒNG
 
Ngược dòng ghé  "bến sông thơ"
Tôi như sóng cuốn, thác mơ ân tình
Sông thơ tỏa ánh bình minh
Ban mai hoa nở, quê mình tỏa hương.

Sông thơ ấm áp tình thương
Trào dâng điệu hát, vấn vương lòng người
Sông thơ chín đủ vẹn mười
Ngấm sâu đất mẹ, xanh tươi núi đồi.

Sông thơ văng vẳng đôi lời
Xa xưa để nhớ, nay thời đổi thay
Qua bao nỗi khổ đắng cay
Dòng sông thơ chảy, đang bay giữa đời.


N.V.H

 

 
 

Tác giả Đặng Tiến Hưng
ĐT:01678276782
Email:dangtienhung39@gmai.com
Địa chỉ: Thôn Trần Phú, Xã Vũ Đông,TP Thái Bình
 

1. KIẾP TU HÀNH
 
Bao năm sống cõi hồng trần
Tu thành chính quả mười phần thành tâm
Kinh Phật bác đại tinh thâm
Cứu khổ cứu nạn thoát trầm bến mê
 
Việc ác thì phải thấy ghê
Việc thiện sẵn giúp có hề ngại chi
Nghe lời đức Phật từ bi
Làm điều đạo nghĩa lo gì không vui
 
Việc xấu đừng cố chôn vùi
Cái kim trong bọc còn chui ra ngoài
Khuyên người xin hãy nhớ hoài
Đừng làm điều ác mệt nhoài trong tâm
 
Dặn lòng tích đức tu nhân
Sao cho cốt cách mười phân vẹn mười
Sống thì phải trọn kiếp người
Đến khi nhắm mắt vẫn cười xuôi tay.
 
 

2. ƠN MẸ
 
Cảm ơn mẹ đấng sinh thành
Cho con biết được trời xanh thế nào
Cảm ơn lời ru ngọt ngào
Cho con giấc ngủ dạt dào no say
 
Cảm ơn tất cả những ngày
Mẹ chăm con lớn bàn tay nhẹ nhàng
Dòng sữa mát lạnh dịu dàng
Nuôi con khôn lớn mơ màng giấc trưa
 
Nhịp nhàng theo tiếng võng đưa
Vừa cho con ngủ mẹ vừa nấu cơm
Khói rạ ngào ngạt hương thơm
Thiu thiu con ngủ xanh rờn tuổi hoa

Mai này con có cách xa
Làm sao quên được mái nhà thân thương
Mẹ con tóc đã pha sương
Mẹ con da đã chút vương đồi mồi

Chân mẹ đau đớn khi ngồi
Năm canh thức giấc từng hồi chẳng yên
Dù con đi khắp mọi miền
Lòng luôn nhớ đến mẹ hiền dấu yêu
 
Mong sao cứ đến chiều chiều
Mẹ ru con ngủ thật nhiều yêu thương.


Đ.T.H

 

 
Tác giả Nguyễn Chính Nghĩa
ĐT: 0977.374.399
Email: nguyenchinhnghia54@Gmail.com
Địa chỉ: Khoan Dụ, Lạc Thủy, Hòa Bình
 

1. TẢN MẠN CUỐI NĂM
 
Bập bùng lửa, sùng sục sôi
Bánh chưng đang chín thoảng hơi thơm nồng
Tiếng gà gáy rạng đằng đông
Chợ quê tất bật gánh gồng, gọi nhau
 
Người mua vội, kẻ bán mau
Chẳng ai mặc cả, chào nhau hàng ngày
Con gà, mắn muối... đồ chay
Phiên ba mươi tết, sáng ngày chợ tan.
 
Chiều buông khói tỏa màu lam
Thắp hương tiên tổ, luận bàn chuyện năm
Nước, nhà đẹp ánh trăng rằm
Tuân theo pháp luật, làm ăn thuận đà.
 
Nước còn có kẻ xấu xa:
Nhân bản xét nghiệm, xác “ma” sông Hồng
Tiêm phòng trẻ chết... quặn lòng!
Giả xương liệt sỹ bất lương một bầy

Mần non hành hạ thẳng tay
Thực phẩm bẩn, rượu đóng chai “tiệt nòi”
Lương cao vơ vét tiền người
Công trình xuống cấp... “tại trời đó thôi”
 
Việc làm phi pháp thấu giời
Lòng người căm phẫn, lưới trời sao qua?
Nàng xuân gõ cửa mọi nhà
Xuân qua, xuân đến nước, nhà mừng xuân
 
Chúc năm mới thật an lành
Quét phăng điều xấu, bội phần đẹp tươi
Cuối năm mong hết ngậm ngùi
Chuyện nhà, chuyện nước những vui tràn trề!
 

2. THIÊN TAI
 
Tiết xuân cây nảy trồi non
Nông dân phấn khởi sớm, hôm xuống đồng
 
Giống, phân đã đủ gieo trồng
Nước về đầy ắp tràn lòng máng mương
 
Sao trời chẳng đoái lòng thương
Buông mưa rét xuống, phủ sương trắng đồng?
 
Lúa còn non chết hay không
Mạ trong vây cũng lá cong úa vàng?

N.C.N

 

  

Tác giả Phạm Khắc Oanh
ĐT: 0984.841.672
Địa chỉ: Vạn Yên, Hưng Đạo, Chí Linh, Hải Dương
 

1. CON LẠC CHÁU HỒNG
 
Việt Nam đẹp tựa tiên mơ
Rừng vàng biển bạc dệt thơ bao đời
Lừng danh kì tích rạng ngời
Hiền tài nguyên khí đất trời hiển linh
 
Ông cha đại nghĩa trọng tình
Thủy chung ân đức nhân sinh sáng ngời
Quê cha đất tổ người ơi!
Địa linh nhân kiệt rạng ngời Tổ Tông.

Lạc Hồng gốc của non sông
Sáo diều tha thiết thinh không nhắn lời
Thịnh suy chìm nổi chẳng vơi
Đông A Đại Việt đời đời nghĩa nhân.

Mặc cho con Tạo xoay vần,
Làm gương các nước xa gần soi chung.
 
 
2. KÍNH VIẾNG
HƯƠNG LINH BÁC VÕ NGUYÊN GIÁP

Được tin bác GIÁP từ trần
Toàn dân Đại Việt muôn phần xót thương
Bạn bè quốc tế muôn phương
Trọng tài mến đức vấn vương nghĩa tình

Bác như ánh nắng bình minh
Xua tan đêm tối sáng hình non sông
Việt Nam con Lạc cháu Hồng
Ghi ơn khai quốc vun trồng tháng năm

Đức, nhân sáng tỏ trăng rằm
Tình thương yêu Bác ngàn năm vẫn tròn.


3. QUÀ TẶNG


Hãy đem gói cả gió mây...
Buộc lại Kim - Cổ - Đông - Tây - Ta bà...
Mộng thần trộn lẫn thi ca... 
Văn nhân - Tài tử tặng quà tương giao.
 
 
4. NGÀY HÔN LỄ

Hôm nay giời đất giao hoan
Lòng Người tương ứng ngập tràn ý thơ
Chí Linh đẹp tựa tiên mơ
Say hồn lữ khách ngẩn ngơ tâm lòng

Thành hôn hai họ ước mong
Chúc duyên hai cháu mặn nồng bách niên
Dâu ngoan rể thật thảo hiền
Vui lòng hai họ vẹn tuyền hiếu ân

Gia đình - Xã hội - Bang lân
Dĩ hòa vy quý xóm gần bạn xa
Đó là quà tặng Mẹ Cha
Ấm lòng gia tộc vượt xa bạc tiền

Kính chúc các cụ cao niên
Thanh nhàn phúc thọ là tiên cõi trần
Kính chúc nội ngoại hương lân
Kính chúc quí khách xa gần Hải Dương

An khang thịnh phúc thọ trường
Toàn gia mạnh khỏe cát tường bình yên
Vui ngày hai cháu đoàn viên
Kính chúc bè bạn mọi miền hỷ hoan

Gia đình phúc lộc vẹn toàn 
Ung dung thanh thản con ngoan cháu hiền
Thảnh thơi tâm chẳng ưu phiền
Cầu mong tất cả là tiên cõi trần

Nặng thay hai chữ nghĩa ân
Quí khách đông đủ ân cần chung vui
Thành tâm hai họ chúng tôi
Tâm lòng ghi tạc không vơi nghĩa tình.
 
 
5. ĐỨC THÁNH KHỔNG
 

Muôn đời kính trọng thánh sư
Lễ tiền - Văn hậu tẩy trừ vô minh
Thủy chung - nhân nghĩa hữu tình
Hữu vi giáo hóa quên mình dịch kinh

Lưu truyền Luận ngữ hậu sinh
Tam tòng tứ đức quang minh chính tà
Từ tâm nhân, nghĩa ở ta
Luyện rèn lễ, trí, tín là vẹn năm

Ngũ kinh sáng tỏ trăng rằm
Trung dung, đại học tháng năm xây nền
Trượng phu rèn chí cho bền
Hữu vi thông biến mới nên cơ đồ

Trách người Nghĩa Sở - Nhân Ngô
Vong ngôn vọng ngữ mơ hồ tỉnh say
Bể trần dù tắm đắng cay
Đức Nhân sáng tỏ đêm ngày càn khôn
Lễ vui hòa duyệt văn ngôn
Hữu vi đạo Khổng xóm thôn tôn thờ...
 

6. THƯƠNG ĐÁ VỌNG PHU

Phong trần mưa nắng lặng thinh
Thủy chung ôm nín khối tình vô ngôn
Sắc không đâu xác, đâu hồn?
Vô thường nhân ảnh càn khôn là nhà

Ô hay ta chẳng phải ta
Lý là sắc tướng tình là vô ngôn
Hiện sinh rách nát vô hồn
Vị lai gói cả càn khôn tặng người.


P.K.O
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Thanh Tuyên - bsnguyenthanhtuyen@gmail.com - 0989094933 - Hải Phòng  (Ngày 29/05/2014 12:04:31)

Tôi kết nối 3 đoạn thơ trong NỖI LÒNG NGƯỜI MẸ của Tác giả Nguyễn Thị Phương lại, mà cay mắt, xót lòng :
Mới 17 tuổi con đi
Lưng cơm ăn vội không gì mang theo
Nụ cười che khuất đói nghèo
...
Mộ hờ, bia tạc… ai hay
Tên con chen đám cỏ may trắng chiều
...

Ước khi chung khói nhang thờ
Bên con hết cảnh bơ vơ đôi miền…

Câu thơ khắc họa một thời gian khó mà đầy khí thế. Nụ cười che khuất đói nghèo" là một câu hay, đắt giá. Rồi hiện thực mất mát cho sự hy sinh vì nghĩa cả.Cuối cùng là sự ước ao của người mẹ nào có cao xa, muốn " Chung khói nhang thờ, cho hồn đỡ bơ vơ mẹ Bắc - con Nam... Thơ giản dị mà sâu sắc đến quặn lòng !

Ở bài MẸ ỐM, chỉ có tình cảm thực ( không hư cấu ) mới có sự quan sát tỷ mỷ và lựa chọn câu chữ chính xác và tinh tế thế này :
Xe lăn thin thít góc nhà
Tấm trầu chừng héo đã ba bốn ngày
...
Chất chồng sương gió nắng mưa
Chén cơm gạo hẩm nhút chua lần hồi
...
Hằng mong con sớm nên người
Mẹ thầm khấn Phật cầu Trời … “Thuận Thiên”

Có lẽ đó là câu chuyện có thật của cuộc đời riêng mới ngấm sâu vào tâm khảm Tác giả để giờ mới trào ra những câu thơ " không hóc búa " mà giầu nội tâm như thế. Tôi thực sự thích các cặp từ, cặp câu
" thin thít ","gạo hẩm,nhút chua".. Đặc biệt là sự chơi chữ " Thuận Thiên"- Thuận ý Trời(?)nữa. Phải chăng từ này lấy ra từ email của chị " thuanthienhotel@yahoo.com ? Nếu đúng thế thì đủ hiểu sự gửi gắm thâm sâu hoàn toàn có chủ định của Nguyễn Thị Phương.

XIN CHÚC MỪNG TÁC GIẢ CÓ NHỮNG BÀI THƠ HAY THAM GIA DỰ THI TQĐP.

Nguyễn Thanh Tuyên - Hải Phòng

  VŨ THẾ THƯỢC - minhthanh1954@yahoo.com.vn - 01663193299 - GIA BÌNH - BẮC NINH  (Ngày 14/05/2014 18:27:16)

CẢM NHẬN VỀ THƠ LỤC BÁT NGUYỄN THỊ PHƯƠNG:

Đọc qua các bài thơ Dự thi :"Tổ Quốc và Đạo Pháp Số 81 luc bat.com", tôi dừng lại ở các bài thơ của Nguyễn Thị Phương. Tôi chưa biết chị nhưng tôi đoán chị lớn lên khi chiến tranh chống Mỹ chưa kết thúc. Đồng lứa với tôi nên giọng thơ đồng cảm, trĩu nặng tình thời thế chia xa, thời đất nước gian khó và ác liệt nhất.
Thơ Chị hay, rất hay, từ bài thơ ', "MẸ ỐM" , "EM THƯƠNG CON CHỮ" hay bài viết về tâm trạng người mẹ có con hy sinh cho Tổ quốc mà xương cốt đang ở đó đây gia đình, đồng đội chưa quy tập được. Ngôn ngữ giản dị nhưng rất sáng tạo. mỗi bài có mỗi cách thể hiện rất riêng, nhưng tác giả khéo léo gửi gắm tình cảm của mình vào trong đó, nên thơ chị tình cảm đằm thắm mà sâu sắc, đi vào lòng người đọc một cách tự nhiên
Câu từ chắc chắn, gọn ghẽ và rất chuyên nghiệp, một bút lực sâu sắc. Lục Bát vốn dễ viết nhưng hay thì rất khó, thơ Nguyễn Thị Phương đọc đâu hiểu đấy và không đơn giản thế mà dư âm ngôn từ rất muốn nghe lại và suy ngẫm.
Trong 3 bài thơ dự thi của chị tôi tâm đắc nhất bài thơ "MẸ ỐM" thật tuyệt.
Xin chỉ góp một ý nhỏ: Nếu từ “Oằn” trong bài thay bằng từ “Trĩu” sẽ nhẹ nhõm hơn ( theo ý chủ quan của tôi)
Tôi cũng rất thích bài thơ “ EM THƯƠNG CON CHỮ” vì nó nói hộ tôi rất nhiều điều. Cũng như chị, lớp chúng tôi vừa thi đại học xong, nhiều người có giấy báo đi học nhưng xếp lại lên đường, chia ly kẻ Nam người Bắc. Chúng tôi lúc nào cũng nhớ lớp, nhớ trường, nhớ bạn. Rồi đất nước thống nhất bao lần hò hẹn họp lớp mà không thành bởi chưa có điều kiên ... Nhớ thì làm thơ, thơ hội ngộ mà không được hội ngộ thì thương những con chữ hân hoan mà chưa được hân hoan…
Cảm ơn Tác Gỉa đã cho đọc những bài thơ hay, rất mong đươc đọc nhiều bài thơ hay như thế của TG.

  HỒ DIÊN BẢY - HODIENBAYGL53@GMAIL.COM - 01655673959 - Thị Trấn Chư Ty, Huyện Đức Cơ, Tỉnh Gia Lai  (Ngày 12/05/2014 18:14:39)

Lời bình bài thơ " MẸ ỐM " Của TG Nguyễn Thị Phương

Đọc bài thơ " MẸ ỐM" của Nguyễn Thị Phương người đọc không khó để hiểu một cách thấu đáo về nỗi day dứt pha chút xót xa thương cảm của người con hiếu thảo đối với người mẹ đang già ốm.
16 câu 6-8 nhuần nhuyễn, uyển chuyển được phân làm 4 đoạn (khổ) mỗi đoạn đảm nhiệm 1 công việc riêng:
Khổ đầu 4 câu :
Giản đơn như một lời giới thiệu : Mẹ ốm, phải nhờ đến dụng cụ hỗ trợ ( xe lăn) vì thế mà chiều nay mẹ không vồn vã như mọi khi, kể cả thói quen ăn trầu cũng gác lại vì đã héo chừng 3-4 ngày rồi - chủ nhân của những miếng trầu đó ( Mẹ của tác giả) đã không hề đả động gì đến trầu nữa. Ở đây ta thấy một sự tìm tòi cùa T.G nằm ở từ TẤM - vì rằng thì ở Miền Trung ( quê tác giả) người ta gọi là miếng trầu. Mặc dù tấm và miếng đồng nghĩa với nhau, riêng từ tấm chỉ dùng nhiều ở vùng Đồng Bằng Bắc Bộ ( Đồng quà tấm bánh) ở đây tấm trầu cho người đọc một cảm giác trịnh trọng hơn, văn chương hơn.
Bốn câu tiếp theo ở khổ thứ 2:
T.G lại cho ta một khám phá mới: Mắt con cay. Nếu nói về cảm xúc thương nhớ thì nước mắt rơi, rơi ít hay nhiều là chuyện bình thường ( Thậm chí cực đoan hơn người ta có thể đong đếm được số lượng nước mắt đó (?), đằng này mắt T.G chỉ cay thôi - một thương cảm quá sâu sắc, cũng như:" khói bếp chiều nấu, mắt con cay" ( Bếp Chiều- Vũ An)
Tiếp theo là nội dung câu ca dao : Mẹ già như chuối chín cây - có vẻ như thường quá, phổ thông quá nhưng từ XÓT ở ngay đầu câu đã nâng cái thông thường và dễ hiểu đó lên một cung bậc cao hơn - xót câu ca đó ? Hay là xót mẹ ?
Một sự ví von hợp lý, chặt chẽ ! xót và khát một thời tóc mẹ gội bằng quả chanh, bằng nước nấu bằng cây sả, hương thơm tỏa ra từ mái tóc đó mỗi khi ta tựa đầu vào Người, khiến T.G nhớ về một thời của mẹ xa lắm và nó đã làm liền mạch để nhập vào 4 câu ở khổ kế tiếp.
Nói về mẹ, làm thơ về mẹ thì quá nhiều, bao nhiêu người đi trước đã đưa ra bao nhiêu chân dung về mẹ mà bao giờ cũng hao hao na ná cùng chung một khuôn mẫu : mẹ vai gầy, mẹ lưng còng, mẹ áo vá, mẹ cõng nắng mưa, lam lũ... nhưng đức tính thì hoàn toàn giống nhau : Nhường nhịn, yêu thương chồng con, đề cao đạo lý và phẩm hạnh. N.T.P đã không bước qua sự rập khuôn đó, nhưng đọc 4 câu ở khổ thứ 3 của chị ta thấy được tình cảm của T.G đối với mẹ : Dung dị mà sâu sắc đủ đầy.

gói gọn ở khổ thơ này 4 câu nhưng T.G đã phác thảo chân dung người mẹ một cách khá tinh túy : Bình lặng, kham khổ, chịu đựng giống như bao bà mẹ thôn quê khác.
12 câu thơ ở 3 khổ đầu như một nét chấm phá, một mở đề để nội dung toàn bài được cô động dồn nén và bứt phá ở 6 câu khổ cuối cùng: Mẹ mong con sớm nên người - Cầu trời khấn phật - Khấn thầm - Chỉ một mình mẹ khấn, và khấn thầm ( không muốn đề ai hay) âu đó cũng là nỗi riêng tư của mẹ T.G, của nhiều bà mẹ khác. Lòng con thì luôn luôn day dứt băn khoăn : không biết lấy gì để đáp đền ơn mẹ ! mà chỉ ước ao mong cho mẹ khỏe, khỏe suốt đời. Xét theo quy luật tự nhiên thì không ai có thề sống mãi và khỏe cả đời được, nhưng vì thương mẹ quá mà ước mong vậy, chừng đó cũng đủ nói lên điều lo lắng thương yêu cùa T.G đối với mẹ biết chừng nào
Gập bài thơ lại, độc giả cũng vẫn giữ được hình ảnh người mẹ, đó là sợi chỉ xuyên suốt, là mục đích, dụng ý to lớn của bài thơ.
Bài thơ không có gì là phô diễn hay lên gân một cách thái quá, nó êm dịu, hiền lành, rõ ràng, mạch lạc, nhuần nhuyễn cũng giống như bản tính con người Xứ Nghệ vậy.
Ở tuổi của chị, tính sung sức của bút lực và do chi phối bởi công việc thường nhật mà có được những bài thơ như vậy là điều đáng khâm phục và trân trọng, độ tinh túy, nhuần nhuyễn ở thơ NTP không hề thiếu vắng, đó là điều mà bạn đọc luôn mong chờ.
Cũng cần nói thêm về bài thơ MẸ ỐM của NTP về tính mộc mạc, hiền hòa cùa mạch thơ 6-8 ở đây rất rõ ràng, giá như trong thơ chị có thêm tý xíu thủ thuật đảo ngữ, đảo từ...thì thơ chị sẽ sắc hơn, góc cạnh hơn mà tính uyển chuyển nhuần nhuyễn nền nã cùa nó vẩn không hề suy giảm.
Cảm ơn tác giả đã cho đọc bài thơ hay. Rất mong chị có thêm nhiều tác phẩm mới hay hơn nữa.

  Đinh Xuân Chính - chinhdinhxuan@gmail.com - 0966133731 - xa Thành Long -Thạch Thành Thanh Hóa  (Ngày 22/04/2014 20:27:00)

Kính gửi BBT: Tôi Đinh Xuân Chính xã Thành Long - Thạch Thành có cảm thơ tác giả : Nguyễn Thị Phương , nhưng thấy chưa sau sắc
Kính xin BBT xóa đi
Trân trọng cảm ơn

  Đinh Xuân Chính - chinhdinhxuan@gmail.com - 0966133731 - xã Thành Long -Thạch Thành-thanh hóa  (Ngày 21/04/2014 10:10:31)

Anh đọc ba bài thơ e trong đó " Nỗi lòng người mẹ " mà cứ rưng lệ trànđể lệ da diết nhớ thương mẹ một nắng , hai sương thời bom đạn nuôi con ăn học lớn khôn .
Mạch thơ ai đọc đều có cảm chính mình vậy
Mẹ gian nan nuôi mình bằng cả cuộc đời rau cháo thay cơm , giờ mẹ đã đi xa
" Mộ hờ tóc bạc ... ai hay " chua xót quá các con có lỗi rất nhiều với mẹ
Để " Lạy đất trời cao , vái trời cao
Tên con chen đám cỏ may trắng chiều "
Các con mãi mãi là con trai yêu quý của mẹ
Nếu lời ước linh thiêng các con ước ngàn vạn lần về cung các con không còn cảnh " bơ vơ đôi miền "
Cảm ơn em cho anh trở về tuổi thơ... nhớ thương mẹ vô cùng , mẹ ơi các con mãi là con của mẹ

  Phạm Đức Thiêm - Phamducthiemlienha@gmail.com - 0984033259 - Đông anh Hà Nội  (Ngày 18/04/2014 11:14:41)

Tác giả Nguyễn thị Phương . Phải nói rằng chị là người thành công. Trong nhiều lĩnh cuộc sống cũng như văn chương chị đã thể hiện được cái chất của người phụ nữ xứ Nghệ : Ham học,thông minh, bươn trải và bản lĩnh. Trong thơ của chị cũng khac hoa khá rõ điều đó (tôi đã đọc rất nhiều bài viết của chị). Chùm thơ ba bài hưởng cuộc thi " Tổ quốc và Đạo pháp"số 81 chị đã thể hiện hết mình tình yêu quê hương đất nước,thương mẹ hiền,thương những con người đã hy sinh vì tổ quốc...
" cấy cầy ruộng thấp đồng cao
Oằn vai mẹ gánh gầy hao tứ mùa
Chất chồng sương gió nắng mưa
Chén cơm gạo hẩm nhút chua lần hồi"
Đó là bốn câu trong bai thơ "Mẹ ốm" của chị rất nhẹ nhàng,dản dị nhưng đã chứa đựng
Tính nhân văn sâu sắc. Thương mẹ với miền quê nghèo khó của mình, nhưng không hề quên phải làm gì cho mẹ, cho quê...
Nguyễn thị Phương là nhà kinh doanh thành công. Nhưng cái nữ tính lúc nào cũng rất rõ trong thơ của chị, thầm kín,dịu dàng, nhưng sâu lắng
"Yêu thầm nén nhớ vào thơ
Em thương con chữ bơ vơ chiều chiều..."....
Cảm ơn tác giả đã cho đọc một chùm thơ hay. Tôi thiết nghĩ các bạn khác cũng đồng ý với tôi như vậy...!

  Nguyễn Thị Hường - huonghuong4750@gmail.com - 0969637147 - P. Ba Đình, T.P Thanh Hoa  (Ngày 17/04/2014 13:33:55)

Tình mẹ con trong thơ Nguyễn Thị Phương thật ssâu sắc, xúc động.Tác giả đã nói hộ được tấm lòng của mẹ với con và của bao người con đối với mẹ. Thơ NTP có nhiều câu thật day dứt, đọc rồi người đọc cảm thấy rưng rưng:
Mộ hờ, bia tạc ... ai hay
Tên con chen đám cỏ may trắng chiều.
Tình cảm của mẹ trong thơ NTP cũng chính là tấm lòng đầy nhân hậu của tác giả.
Chúc NTP khỏe, trẻ, có nhiều thơ hay để bạn đọc gần xa được thưởng thức

Các bài khác: