Thứ năm, 28/08/2025,

Chị bảo: “Nếu tìm thấy lá diêu bông Thì ta sẽ gọi là chồng... em ơi !” Em đi về phía mặt trời Một ngày, đến mấy năm rồi vẫn không…
Qua sông bỗng gặp nụ cười Vớt lên lại sợ thuyền tôi chòng chành Thả trôi lòng thấy không đành Thôi thì như áo, quên cành hoa sen Hôm sau qua ngõ người quen
Bâng khuâng níu bước ai về Chùng cương nhạc ngựa, chiều se bóng tà Chập chùng bản cũ mù xa Tiếng anh gọi núi lại va phải rừng Kèn môi sao cứ ngập ngừng
Ngoại già trong bể phong ba Bao nhiêu vất vả thành ra…cuộc đời Lưng còng thương lắm ngoại ơi Cõng con, cõng cháu tả tơi vai gầy Bàn tay sần, sặm bùn lầy
Cứ làm như thể vô tình Nào ai đã bắt chúng mình lặng im! Dối lòng thẹn với trái tim Để rồi thương nhớ phải tìm đến nhau Bao giờ mới nói một câu?
Tình thu (Thu Giang)  (19/10/2008)
Sông thu ai lắng mà trong Tình thu ai tạc cho lòng tôi say? Ráng chiều nhuộm sắc cho cây. Hoàng hôn quyến lại đám mây phong trần Đường thu em nhẹ gót chân
Nụ cười từ đẩu từ đâu Về trong miền nhớ tô màu tương tư Hoa tương tư gió tương tư Tình cồn cào lắm tím nhừ mắt xoan. Chiều nay nỗi nhớ rất ngoan
Đêm nay em lại đi chơi Sài Gòn thu đã mưa rơi đầu mùa Ô che em đã mang chưa? Không thì ướt áo xanh lơ dịu dàng
Giá đừng gặp gỡ, giá đừng Thì đâu đến nỗi giữa chừng tương tư Ngại ngùng gấp mấy tờ thư Muốn gửi đi… lại ngần ngừ giấu đi
Ngày mai người ấy lấy chồng Sẽ sàng tôi gọi… mùa Đông chưa về Thế là hết một cơn mê Nẻo xa tôi lại ra về với tôi
Bây giờ ta chẳng còn em Rượu đào uống cạn môi mềm tơ duyên Dòng đời bảy nổi ba chìm Trăm năm duyên phận nỗi niềm xót xa! Bây giờ ta chẳng còn ta
Tôi về tìm thuở hồn nhiên Hái hoa bắt bướm trốn tìm vườn cau Vin tay hái mấy lá trầu Tặng em dành để ngày sau chúng mình…
Trước tiên Trước Trang [1177, 1178 ,1179 ,1180 ,1181 ,1182 ,1183 ,1184 ,1185 ,1186 ,1187 ,1188 ] Tiếp  Cuối cùng