Ông chồng hấp hối tàn hơi,
Rằng anh gần đất xa trời rồi em.
Anh nghe em vẫn tòm tem,
Với tay hàng xóm lèm nhèm lông bông.
Bây giờ mọi thứ bằng không,
Đều là vô nghĩa, nhưng lòng chưa yên.
Có không em? Bớt nỗi niềm,
Trước khi nhắm mắt hết phiền…xuôi tay.
Vợ khôn, hỏi lại thế này:
“Lỡ anh không chết được ngay?” thêm phiền!
Trần Nguyên Anh
Hoàng Mai – Hà Nội
tranguyenanh@gmail.com
![]() Kính gửi thầy Tuân và thầy Tùy! Đọc xong choáng váng quá trời ![]() Anh Giắng ơi! Anh chết rồi em vẫn thèm! Ăn chi cũng chớ tì tì, ![]() Anh ơi đừng chết anh nghe ![]() Tiếp câu chuyện của thầy Tuân: Chuyện này phải thuộc nằm lòng ![]() Tiếp câu chuyện của thầy Tuỳ: Bà vợ chấn tĩnh hồi lâu, Thưa rằng mỗi sáng tinh mơ Trần Mạnh Tuân ![]() Đọc thơ vui, cũng muốn tán nhảm một chút để xả stress Mấy ông lực kiệt, tàn hơi ![]() Xin góp vui với tác giả Trần Nguyên Anh và các bạn đọc một câu chuyện nhỏ nữa nhé! ÔNG CHỒNG CHUNG THỦY Một ông tuổi ngoại năm mươi Cùng bà chung thủy suốt đời Bỗng nhiên xuất hiện một người Nguyễn Đức Tuỳ ![]() @ bạn Nguyên Anh ! Chiều nay mình vội về để đón con gái tan trường nên bây giờ đến nhà mới kịp tâm sự với bạn đôi lời. Bài thơ của bạn thật vui và hài hước. Tặng bạn câu chuyện này nhé : "Có ông chồng trước lúc chết muốn được thanh thản tâm hồn bèn thú tội với vợ là đã từng lừa dối vợ vài lần. Rồi ông gặng hỏi vợ đã phản bội chồng lần nào chưa ? Thấy vợ thút thít, ông rối rít xin vợ tha tội. Bà vợ khóc to : Ông ơi ! Tôi không đếm được ! ". Mình đã lục bát hoá câu chuyện này để góp vui. Chúc bạn vui, khoẻ , có nhiều thơ cho Mõ làng LB và phải nhớ rút kinh nghiệm từ các cụ : luôn "chùi mép" cho sạch, đến chết cũng "không khai kẻ địch nằm trong đống rơm" nhé ! Nguyễn Thị Việt Hà ![]() Ông già gần đất xa trời ![]() Bài thơ thật dí dòm và hay. Đúng là mõ làng lục bát. Thập thò cửa lỗ đến nơi |