Thứ bảy, 27/04/2024,


Buồn thay (Đỗ Trọng Kim) (28/11/2019) 

BUỒN THAY

 

 

Mỗi ngày một chuyện buồn thay
Chuyện kia chưa cũ chuyện này lại ra
Đều là lực lượng cảnh gia
Sân bay náo loạn xót xa trong ngành
 

Còn đâu nét đẹp thanh danh
Như dân chợ búa lưu manh ngoài đời
Kỷ luật giáng cấp đầy vơi
Làm gương người khác trông thời tránh xa

 

 Không tu Phật, muốn thành ma
Thái Nguyên lại vụ thật là khó quên
Sỹ quan cảnh sát lưu tên
Đánh người siêu thị quỵt tiền cho con

 

Chữ nhân, chữ đức không tròn
Loại này đuổi bỏ, nước non đâu cần.
                                       

Đỗ Trọng Kim

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Đào Nguyên Lịch - daonguyenlich@gmail.com - 0705851178 - 4/2 Thất Khê - Hồng Bàng - Hải Phòng  (Ngày 11/12/2019 6:35:28)

ĐÂU CON NHƯ XƯA

Xóm làng nay khác lắm rồi
Chẳng còn chi nữa như hồi xa xưa
Cách nhau chỉ rặng rào thưa
Với tay nải chuối, mớ dưa nhận về
Tình quê biết mấy tràn trề
Buồn vui san sẻ không hề cách xa
Sớm chiều thăm hỏi vào ra
Cạnh nhau cứ tựa ruột rà quý sao
Hôm nay cổng kín, tường cao
Còn như qua lại ngày nào nữa đâu
Hết rồi tình nghĩa bấy lâu
“Tối đèn, tắt lửa” nặng sâu ân tình
Bây giờ trong mỗi gia đình
Mặc ai chỉ biết riêng mình thôi đây
Ngày xưa xóm ngõ vui vầy
Gặp là chào hỏi tràn đầy mến thân
Hôm nay “giáp mặt” bao lần
Lại không đon đả, ân cần nữa đâu
Phân ra kẻ khó, người giầu
Lạ sao chuyện đấy từ lâu thấy rồi
Điều hay chẳng có đắp bồi
Chỉ còn đạo đức suy đồi biết bao
Đồng tiền người ta đề cao
Để tình cạn kiệt thấy sao mà sầu !

LÀNG ĐÃ KHÁC RỒI

Còn đâu như những ngày nào
Chan hoà nhân ái thấm vào quê ta
Nơi gần, cho đến chốn xa
Đường ăn, nét ở ngợi ca tuyệt vời
Đồng tâm góp sức xây đời
Buồn, vui chia sẻ có rời được đâu
Cái tình sao thấy nặng sâu
Coi nhau như thể bạn bầu đó thôi
Bây giờ lại khác lắm rồi
Bên nhà vẫn thấy xa xôi lạnh lùng
Bệnh vô cảm lan cả vùng
Khi ai hoạn nạn hết cùng giúp đây
Còn chi nữa cảnh vui vầy
Bà con gắn bó tràn đầy mến thân
Nhen vào ích kỷ người dân
Mặc ai sống, chết có cần biết đâu
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Với nhau ý hợp, tâm đầu làm sao
Bây giờ khá giả dường nào
Lại bao cái xấu len vào, mới đau
Thôi rồi nghèo đói cháo rau
Mà tình dào dạt trước sau gì còn
Phai mờ nét đẹp như son
Về làng mà thấy héo hon cả lòng !

Các bài khác: