Thứ tư, 17/04/2024,


Một...(Đặng Vương Hưng) (16/11/2017) 

 MỘT...

 

 

  Đặng Vương Hưng 

 

 

Một bông hoa tặng một người
Một ánh mắt với nụ cười làm duyên

Một dòng sông với con thuyền
Một cơn gió thổi khắp miền hoang vu

Một ngày chớm lạnh tàn thu
Một đêm thao thức lời ru ướt đầm

Một dây đàn vẫn bổng trầm
Một nhà ai nỡ âm thầm dở dang

Một anh thì chẳng dịu dàng
Một em đừng vội lỡ làng mà thương

Một mình dằng dặc con đường
Một đời ai dễ vô thường như nhau...

Hà Nội, 15/11/2017
 Đ.V.H

 

Nhà thơ: Đặng Vương Hưng

dangvuonghung@gmail.com

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Xuân Ngọc - Nguyenxuanngoc1939@gmail.com - 01677225720 - Hiệp Sơn Kinh Môn, Hải Dương  (Ngày 18/11/2017 1:47:58)

MỘT

Có một thì muốn có hai
Có ba muốn bốn nào ai chê nào?
Một em bao gã khát khao
Một anh em nghĩ thế nào về anh?

Một em duyên dáng chúc xinh
Một anh em cũng nặng tình biết bao
Một em đôi mắt sáng sao
Một anh em cũng tự hào về anh

Một em tiếng hát trong lành
Một dây đàn cũng tính tình xuyến xao
Một dây chẳng bóng hình nào
Buộc hai ta lại gỡ sao bây giờ?
Xuân Ngọc

Các bài khác: