Thứ hai, 20/05/2024,


Đỗ Quý Bông (27/01/2011) 

1. Vài nét về Tác giả:

Nhà thơ Đỗ Quý Bông sinh năm 1947 tại Phú Khê – Cẩm Khê – Phú Thọ

Từ năm 1965-1977: Tại ngũ ở Quân chủng Phòng không – Không quân

Sau năm 1977: Chuyển nghành làm phóng viên Đài phát thanh tỉnh Vĩnh Phú (cũ), rồi phóng viên Báo Bưu điện Việt Nam hiện nay.

Tốt nghiệp trường viết văn Nguyễn Du khóa III

Đã tu nghiệp trường Nghệ thuật Quân đội

Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam

Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam

Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội

Hội viên Hội VHNT tỉnh Phú Thọ

Điện thoại: 0912016791

Tác phẩm thơ in riêng:

- Gửi sông Thao – Nxb Văn học, 2000

- Tự khúc tháng Tư – Nxb Hội Nhà văn, 2001

- Ru ngoài vành nôi – Nxb Hội Nhà văn, 2005

- Đấu giá bốn mùa – Nxb Văn học, 2009

2. Thi phẩm lục bát:

 

 

NỖI NIỀM

 

Đành thôi! Còn nói được gì

Trời bắt tội, phải chia ly đôi đường

Biết em còn giấu một phương

Giẫm ngầu cả sóng đại dương, tôi tìm…

 

 

 

CHO HOA SỮA NĂM 2006

 

Ơi này hoa sữa của ta

Năm nay nhuận tháng bảy mà, nhớ không?


Ta đang thu giữa phố đông

Bên rau, bên cốm, bên hồng trĩu vai

 

Ta đang thu nón không quai

Đẩy thuyền sen cũ ra ngoài vòng ngâu

 

Ta đang thu với đêm thâu

Sóng heo may mới gơn đầu ngón tay

 

Ơi này hoa sữa năm nay

Bước thu thêm nặng gánh ngày giao thoa

 

Nở chậm thôi… hoa của ta

Kẻo thu chưa hết mà hoa đã tàn!

 

 

BÂY GIỜ

(Tặng vợ tôi)

 

Bây giờ cây nhãn đã già

Cây bưởi đứng bóng, dâu da cỗi cành

Mảnh vườn mùa úa, mùa xanh

Và anh bước chậm, bước nhanh quanh nhà

 

Bây giờ gần cái đã xa

Như là trận địa… như là phá bom

Đêm mơ bật dậy ngó, nhòm

Hình như thằng Đắc, cái Thơm hiện về!

 

Bây giờ xa cái gần kề

Như là danh vọng, lời thề viển vông

Như là gánh biển vác sông

Để bên em nhẹ như không có gì

 

Bây giờ biết ngoảnh mặt đi

Cho qua hết nỗi bấc chì, thấp cao

Để thu thấu hết ngọt ngào

Của em trao gửi đã bao tháng ngày

 

Bây giờ mới hiểu men say

Là men tình – ngấm và bay đa chiều

Nhưng anh giời định sẵn điều:

Bay đi đâu cũng chỉ yêu vợ mình!

 

Khoa hồi sức cấp cứu

Bệnh viện Bưu điện, 8-2009.

 

 

 

SAU LẦN ĐI BIỂN

 

Nghe ra thì biển rộng dài

Đi rồi mới thấy chẳng ngoài đôi ta

 

Nghe ra thì biển bao la

Suối sông mà cạn, biển là cái vung

 

Lại nghe thì bảo vô cùng

Làm gì có chuyện… chỉ tung hỏa mù…

 

Thôi, để anh trồng cây đu

Cho em bế biển hát ru con mình.

 

 

 

Ngày đi

Cọ mới loe hoe

Ngày về

Gặp dáng cọ nhòe hoàng hôn

Hai màu vàng – nõn dại khôn

Đang pha nhau

Vẽ lại hồn

Nhân gian...

 

 

Đỗ Quý Bông

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: