Thứ hai, 20/05/2024,


Hồ Phong Tư (07/09/2010) 

1. Vài nét về tác giả:

 

Nhà thơ Hồ Phong Tư sinh năm Mậu Tý

Quê quán:  Thanh Hóa.

Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội.

Tiến sĩ Luật Pháp Quốc tế

Hiện ở Yên Hoà -  Cầu Giấy – Hà Nội.

Điện thoại: 0912.124.112

Tác phẩm đã xuất bản:

- Dã hương -  Tập thơ – NXB Hội nhà văn, 2009

- Vẹt mòn bậc đá  -  Tập thơ -  NXB Hội Nhà văn, 2010

- Ngàn năm thương nhớ -  Tập thơ – NXB Văn học (In chung)

- Đôi lứa mùa thu -  Tập thơ -  NXB Hội Nhà văn (In chung)

- Các tập thơ “Thi đàn thứ bảy” -  NXB Hôi Nhà văn (In chung)

Giải thưởng:

- Giải Nhì (Không có giải Nhất) Cuộc thi Thơ Lục bát “Ngàn năm thương nhớ”- 2010 của Báo Văn nghệ Hội Nhà văn Việt Nam và Báo Gia dình & Xã hội, Lucbat.com… tổ chức.

 

2. Thi phẩm lục bát:

 

 

DÃ HƯƠNG

 

Tán xanh, xanh một miền xa

Ngàn năm đứng giữa bao la đất trời…

 

Dã hương(*) chỉ dã hương thôi

Mà thương, thương suốt tự thời xa xưa

Cái thời lắm nắng, nhiều mưa

Cái thời cây vẫn còn chưa một mình

 

Nào đâu là kẻ đa tình

Tìm trong dáng lá bóng hình phôi pha

Ơi người mớ bảy, mớ ba

Miếng trầu cánh phượng gửi qua bao đời

 

Khổ đau cũng thể kiếp người

Đảo điên cũng chỉ một thời đảo điên

Lá cành từ thuở hoa niên

Gửi hương vào gió thơm miền đất quê

 

Dã hương, tôi lại tìm về

Tựa cây tôi khóc lời thề dưới trăng…

 

 

 

 

 (*) Dã hương thuộc chi Cinamomumcamphra, loài long não. Toàn bộ cây luôn toả ra mùi hương thoang thoảng rất dễ chịu. Ruồi muỗi không dám đến gần. Dã hương có thể sống lâu hàng ngàn năm. Hoa nở vào cuối xuân, đầu hè, màu vàng nhạt, cánh nhỏ li ti có mùi hương tựa hoa Dạ lan. Ở Việt Nam có nhiều cây Dã hương hàng vài trăm tuổi, đặc biệt có cây hàng ngàn tuổi (Bắc Giang) được xếp loại cây Dã hương đại thụ thứ hai trên thế giới.

 

  

 

LÀNG TRONG PHỐ

 

Mơ về thành phố thênh thang

Lạ chưa tôi gặp cổng làng ngày xưa

Rêu mờ dầu dãi nắng mưa

Có cây đa cỗi, gió đưa lá cành

 

Tên làng có tự xa xanh

Làng Mọc, làng Cót, làng Canh, làng Vòng…

Bao mồ hôi của cha ông

Qua thăng trầm chắt từ trong nỗi niềm

 

Từ ngày phố xá mọc lên

Tháp cao, nhà ống dựng chen sân đình

Giữ sao cái nghĩa, cái tình

Tắt đèn, tối lửa gọi mình, gọi ta

 

Thôi thì, thế cũng phải mà

Cái thời kinh tế “bung” qua xóm làng

Đất đai tính đổi bằng vàng

Lấp từ rãnh nước lấp sang ao chùa

 

Chỉ thương cho cánh cò xưa

Mỏi tìm về chốn gió đưa cành mềm

Hội làng, tôi lại gặp em

Chân say điệu Rốc, nghiêng đêm, lở tường

 

Làng giờ lên phố, lên phường

Trăng xưa nhoà ánh điện đường ngõ quê

Tôi theo bè bạn học nghề

Rồi xa có mấy khi về được đâu

 

Bà tôi bỏm bẻm nhai trầu

Vẫn ngồi cái quán, chẳng cầu bán mua

Vuông đất nhỏ, gốc đa xưa

Tựa như cái thuở bà chưa lấy chồng.

 

 

 

 

CHIỀU ĐỒNG MÔ

 

 

Mênh mang gợn sóng mặt hồ

Lô nhô là đảo, lô xô là rừng

Ráng chiều nhuộm đỏ lòng thung

Thuyền về đâu đó mông lung mái chèo

 

Ai về cho bạn về theo

Về nghe câu hát trong chiều Đồng Mô

Đắng cay gửi trọn cuộc cờ

Chén say nhận đáy câu thơ cát lầm

 

Chẳng đàn cũng thấy tri âm

Vỗ thuyền khe khẽ hoà thầm lời ca

Nước bao la, trời bao la

Người ơi, đâu cứ phải là duyên tơ

 

Nửa đêm thức giấc sững sờ

Thấy trăng lẻ bóng bên hồ tắm sương…

 

 

CHỢ ĐÊM HÀ THÀNH

 

 

Chợ đêm có tự bao giờ

Thuở ta còn trẻ hẹn chờ đợi nhau

Ngọn đèn nào tỏ mặt đâu

Thương nhau cũng tự một câu em mời

 

Ngoài kia phố ngủ yên rồi

Ở đây vẫn nói, vẫn cười hồn nhiên

Hương gừng, hương húng bay lên

Người quê lại gặp những miền chân quê

 

Mớ rau, con cá, bó chè

Thật thà vẫn giữ thói lề ngày xưa

Thương người một nắng hai mưa

Chẳng mua cũng gửi câu đùa cho em

 

Hà thành đêm lại chợ đêm

Anh thêm mơ mộng, em thêm ngóng chờ

Tiếng gà đâu gáy ngẩn ngơ?

Chợ tàn

             lều vắng

                          vu vơ gió lùa…

 

 

 

 

 

 

 

LÊN YÊN TỬ

 

Con đò giã bạn sang ngang

Vừa mênh mang biển đã mênh mang rừng

Phù Vân mây trắng chập chùng

Đường lên Yên Tử mấy từng núi cao ?

 

Suối thiêng chảy tự kiếp nào

Tháng năm giờ đã vợi bao oan hờn ? *

Sân chùa lạnh một tiếng chuông

Thương ai hoá đá trên đường chân tu **

 

Tay thon rẽ vạt sa mù

Lao xao gió trúc hơi thu đẫm sầu

Người xưa tìm ở nơi đâu

Cao cao Yên Tử xanh màu khói sương …

 

 

 

* Suối Giải oan, nơi các cung nữ trẫm mình vì không được đi theo

Phật hoàng Trần Nhân Tông (Tích cũ)

**Theo tục truyền, Yên Kỳ sinh tu hành rồi hoá đá trên núi Yên Tử

 

 

 

QUA SÔNG LÔ

 

Vẫn là sông nước cuộn trôi

Vẫn xao xác một khoảng trời vi lau

Mái chèo buông nhẹ dòng sâu

Lô Giang sương khói nhuộm màu mênh mang

 

…Đáy sông tàu giặc gỉ chìm

Áo xanh ngày ấy giờ tìm nơi nao

Máu hoen đất cũ chiến hào

Lặng nghe sóng dậy xôn xao tứ bề

 

Hoa lau trắng dọc câu thề

Có người lính cũ tìm về bến xưa…

 

 

NÚI HỜN

 

Giận hờn chi thế, núi ơi

Ngàn năm để trắng một trời hoa lau

Gần nhau mà chẳng nhìn nhau

Núi đau lòng núi, người đau lòng người

 

 

Hồ Phong Tư

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Vũ Xuân Quản - vuxuanquan48@gmail.com - 0987 368 446 -   (Ngày 2/10/2010 11:42:10 AM)

CHÚC MỪNG BẠN THƠ HỒ PHONG TƯ!

Thân
Vũ Xuân Quản!

  Trương Thị Thanh Hiền - bathien@ymail.com - 01688904342 - Pleiku- Gialai  (Ngày 10/09/2010 06:26:21 PM)

Chào anh !
Những bài thơ anh viết thật hay, mượt mà và da diết quá .
Em rất thích bài thơ Dã hương .Hai câu cuối thật tuyệt anh ạ !
Dã hương , tôi lại tìm về
Tựa cây tôi khóc lời thề dưới trăng ...
Chúc anh khỏe và có sáng tác nhiều bài thơ hay .
TTTH

  Lê Danh Tuệ - tueledanh@yahoo.com.vn - 0975108467 - Ngô quyền - Hà đông - Hà Nội  (Ngày 10/09/2010 10:44:21 AM)

TẶNG HỒ PHONG TƯ
Ở "Làng trong phố" đã nhiều
Hôm nay được ngắm cảnh "Chiều đồng Mô"
Mái chèo buông "Qua sông Lô"
Ngàn năm vẫn thấy sóng xô "Núi hờn"
Gửi mình dưới tán "Dã hương"
"Lên Yên Tử" tắm khói sương trong lành
Mùa xuân hoa trái đầy cành
Rộn rịp "Chợ đêm Hà Thành" thật vui
Lê Danh Tuệ

  Đinh Hà - dinhha_nd80@yahoo.com - 0919564301 - Quảng Ninh  (Ngày 8/09/2010 11:35:19 PM)

Mình thích nhứt bài "Núi hờn"
Giận hờn chi thế, núi ơi
Ngàn năm để trắng một trời hoa lau
Gần nhau mà chẳng nhìn nhau
Núi đau lòng núi, người đau lòng người
Thật tiếc,mình không biết bình thơ.Chỉ thấy hay ,rất hay thui...!


  Nguyễn hà lê Minh - muadong6365@yahoo.com - 01238671965 - Hà nội  (Ngày 8/09/2010 09:37:36 PM)
             Tôi là người ngoại đạo,nhưng lại rất yêu thơ và thích đọc thơ.Tình cờ,tôi được đọc hai tập thơ "Dã Hương" và "Vẹt mòn bậc đá" của Hồ Phong Tư...
             Đặc biệt hôm nay lại một lần nữa được đọc những vần thơ lục bát của anh.Thật sự,Hồ Phong Tư đã thổi vào thơ hơi ấm của tình người,tình đời...và những trăn trở với biết bao góc khuất ...không dễ nói ra.
             Xin cảm ơn anh!
  Trọng Khánh - ntrongkhanh51@gmail.com - 0913.019.550 - Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình  (Ngày 7/09/2010 10:50:13 PM)
Chào Người mới hội ngộ, diện kiến ở đất biển Hải Phòng mới đây. Một tâm tâm hồn thật dễ rung, nó đằm nhuyễn và ngọt lành như- thơ và ngươì- thơ , người vậy !
  Bác sĩ : Hoàng Duy Bình - hoang_duy_binh_bs_tho@yahoo.com - 01667.792.695 - Phòng Khám Chuyên khoa Nội, Tân Tiến, An Dương , Hải Phòng  (Ngày 7/09/2010 10:50:03 PM)
Chúc muừng Nhà thơ Hồ Phong Tư có chùm lục bát hay trên LUCBAT.COM. Tôi thích hơn ở bài "Chiều Đồng Mô" với câu kết thật thi sĩ thế này :
Nửa đêm thức dậy sững sờ
Thấy trăng lẻ bóng bên hồ tắm sương.
Thơ thật cần những câu như thế, NÓ đóng vào trái tim và trí nhớ người đọc.
Các bài khác: