Thứ hai, 20/05/2024,


Đỗ Hàn (20/03/2010) 

1. Vài nét về tác giả:

Nhà thơ Đỗ Hàn tên thật là Đỗ Văn Hàn sinh ngày Phật Đản, năm Kỷ Hợi tại huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc.

Hiện công tác tại Hội Nhà văn Việt Nam.

Cử nhân Sư phạm Toán.

Đã từng là quân nhân của Quân đội nhân dân Việt Nam.

Email: nguhoctre@yahoo.com.vn

Tác phẩm đã xuất bản:

- Phấn thông bay (Truyện ký in chung) -  1983;

- Ngưỡng cửa màu xanh (Thơ in chung) -  1984

- Thương giọt ca dao (Thơ) -  Nxb. Hội Nhà văn - 2006;

- Bức huyết thư (Tập truyện ngắn) -  Nxb Hội Nhà văn- 2007;

- Những con đường trong sương (Thơ) – Nxb Hội Nhà văn – 2008

Lời tâm sự: Với tôi: “Thơ là cõi mộng, đời là cõi tiên…”

 

 

2. Chùm thơ tự chọn:

 

THƯƠNG GIỌT CA DAO

 

Cái cò lặn lội bờ sông

Kiếm đâu đủ gạo nuôi chồng cò ơi?

Cái cò xin phép đi chơi

Vẫn mang giấy bút ra phơi trắng đồng!

Cái cò đi đón cơn giông

Vội về trước tối kẻo chồng đánh ghen

 

Cái cò đứng ở bờ trên

Biết đâu lúa nát mà đền Phú ông

Cái cò mò mẫm đêm đông

Tránh nơi nước đục đau lòng cò con…

Người ta trẩy hội nước non

Mình cò lầm lụi… khuyết mòn giấc mơ…

 

Lần từng trang sách ngẩn ngơ

Kiếp người mà vậy, thà chờ kiếp sau…

 

 

LỜI YÊU

 

Xin anh đừng nói đùa nhiều

Bởi em đa cảm dễ yêu, dễ ngờ

Xin anh đừng nói tôn thờ

Bao nhiêu tượng gỗ đứng nhờ chân nhang...

 

Xin anh đừng nói lời sang

Bởi anh biết đó - đường làng khó qua...

Xin anh đừng nói văn hoa

Đẹp lòng cha mẹ, ông bà dễ đâu?

 

Xin anh đừng nói đến giàu

Bao nhiêu vàng bạc nhuốm màu đỏ đen...

Anh đừng rộng rãi lời khen

Bao nhiêu sao sáng ướt mèm trong mưa...

 

Anh đừng nói đến đợi chờ

Bóng nàng Tô Thị đã mờ khói sương.

Anh đừng vẽ những con đường

Đường quang thì ít, đường trơn thì nhiều...

 

Khi anh đã nói lời yêu

Là em thấy đủ mọi điều... Em mong!

 

   

 

BẤT NGỜ

 

Bất ngờ nở một mùa sen

Thơm lây cả đến lấm lem cánh bèo

Bất ngờ nắng quái buổi chiều

Cho trai thương vợ hơn nhiều thời yêu...

 

Bất ngờ nghe tiếng chim kêu

Xốn xang cả dãy phố nghèo bóng cây

Bất ngờ tay nắm bàn tay

Chạm vào xa xót của ngày xa xưa...

                                                      

Bất ngờ nắng, bất ngờ mưa

Bất ngờ cả những điều chưa ... bất ngờ!

 

 

VỜ

 

Cứ vờ yêu vậy mãi sao

Để khi gặp mặt lại chao đảo lòng…

 

Cứ vờ yêu vậy mà xong

Thì thà vớt gió mà đong nỗi niềm!

 

Xin em làm một que diêm

Chạm vào rất khẽ, bùng lên hết mình!

 

 

CHÒNG CHÀNH

 

Chòng chành qua suối trong xanh

Nước lũ thì phẳng, đất lành lại nghiêng

Chòng chành qua chốn linh thiêng

Thấy trong câu tụng nỗi tiêng tiếc đời

 

Chòng chành qua chốn lả lơi

Nghe trong lơi lả những lời từ bi

Chòng chành qua những lối đi

Vòng vo để lại về khi ban đầu

 

Chòng chành thức suốt đêm thâu

Thấy trăng vẫn chỉ một màu trăng suông…

 

Đỗ Hàn

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Sông Cửu - soongcuu@yahoo.com - 6195831577 -   (Ngày 13/12/2010 11:55:45 AM)
Mẹ Cò

"Cảm hứng qua
Thương Giọt Ca Dao" của Đổ Hàn.

Mẹ Cò mò cá trên đồng
Bắt được con còng ngóng cổ chờ con

Mẹ Cò mò cá đêm Đông
Con nước lớn ròng chẳng đủ con ăn

Mẹ Cò mò cá đêm trăng
Trách ai giăng bẫy vướng chân mẹ Cò

Thương con bửa đói bửa no
Còng lưng mẹ Cò chẳng quản canh thâu

Hơn loài cú vọ diều hâu
Gặp xác đồng loại thì xâu xé giành . . .

12/2010
sông cửu

  Nguyễn Thanh Tuyên - bsnguyenthanhtuyen@gmail.com - 0989094933 - Hải Phòng  (Ngày 10/05/2010 06:44:02 PM)
Quan sát thấy nhưng mấy khi nói được bằng thơ. Thế mà ta bắt gặp được nhiều câu cảm hay trong thi phẩm của NT Đỗ Hàn. Rất thú vị khi đọc những câu :" Bất ngờ.../Thơm lây cả đến lấm lem cánh bèo"; "...tiếng chim kêu/ xốn xang cả dãy phố nghèo bóng cây"; hay "... Bao nhiêu tượng gỗ đứng nhờ chân nhang..." Ẩn ý tuyệt vời. Tôi còn thích câu " Nước lũ thì phẳng,đất lành lại nghiêng" Chưa ai nói điều này. Nhưng mạo muội của tôi có thể thay từ "lũ" đi thì hợp với hình học hơn? Nếu " Múa rìu ..." không phải , xin Anh lượng thứ nhé.
Thân quí. Nguyễn Thanh Tuyên ( Hải Phòng )
  Phạm Thanh Cải - phamthanhcai@gmail.com - 01696306682 - Hải Phòng  (Ngày 22/03/2010 12:09:04 PM)

     Các câu ca dao mà tác giả Đỗ Hàn nhắc đến trong bài "Thương giọt ca dao" là những bài hát ru quen thuộc, mà chúng ta khi còn ấu thơ đã nghe mẹ ru hời:

Cái cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm, lộn cổ xuống ao...

... Có xáo thì xáo nước trong
Chớ xáo nước đục đau lòng cò con. 

Từng câu ca dao theo thể lục bát đã biến thành lời ru để từng giọt ca dao thấm vào hồn ta từ những ngày thơ trẻ. Cho dù đi khắp bốn phương trời, ta vẫn nhớ lời ru của mẹ, nhở từng giọt ca dao thấm đẫm tâm hồn, nhớ câu lục bát đậm đà hương sắc Việt.
    Bài thơ Thương giọt ca dao của Đỗ Hàn gây sự đồng cảm cho tất cả những ai còn nhớ lời ru của mẹ. Chúng ta ai cũng đều được những lời ru của ẹm vỗ về từ thưở ấu thơ.
    Tác giả Đỗ Hàn đã in nhiều tập thơ. Những bài tự chọn của anh trên đây đều là các bài thơ dung dị nhưng đầy hình ảnh đẹp.

Các bài khác: