Thứ năm, 25/04/2024,


Đỗ Viết Khoa (15/08/2016) 

 

 

1- Vài nét về tác giả:


- Họ tên: Đỗ Viết Khoa
- Bút danh: Đỗ Noi, Đỗ Khoa
- Quê quán: Nghĩa Thành, Nghĩa Hưng, Nam Định
- Nơi ở hiện nay: TP. Hồ Chí Minh
- Thương binh, CCB, Cựu giáo chức
- Hội viên CLB Thơ Việt Nam
- Hội viên CLB Thơ Lục bát Sài Gòn
- Email: dovietkhoa2015@gmail.com
- ĐT: 0123 4583 456
Đã xuất bản 3 tập thơ:

- Sông quê NXB Hội nhà văn 2012
- Tình quê NXB Hội nhà văn 2013
- Hương quê NXB Hội nhà văn 2015
- Có thơ in chung một số tuyển tâp.

 

2. Chùm thơ Lục bát tự chọn:

 

NHỚ EM

Em về thăm mẹ tháng nay
Ở nhà anh tính từng ngày em đi
Hết ngồi rồi đứng lại đi
Nhìn mây nghe gió thầm thì nhớ em


Đêm đêm ngồi ngó ngọn đèn
Mong cho trời sáng để em điện về
Chỉ nghe mấy tiếng chân quê
Cũng xua nỗi nhớ nơi quê cháy lòng


Chiến tranh xa cách mười năm
Bây giờ xa chút ăn nằm khó yên
Chiều chiều ra đứng ngoài hiên
Tưởng rằng em đã đang trên đường về.

 

THĂM LẠI VƯỜN XƯA

Trở về thăm lại vườn xưa
Đôi chân nhẹ bước xế trưa nắng hè
Xanh xanh mặt đất ven đê
Hàng cau đầu ngõ gió đưa nhẹ nhàng


Đường về lối rộng thênh thang
Nếp nhà xưa cũ rộn ràng là đây
Mắt nhìn như tỉnh như say
Mà như lạc lối chốn nay la đâu?


Trầu vàng chẳng đợi được cau
Làm sao môi thắm với màu thời gian.

 

 

THƯƠNG EM
Tặng Thanh Hào


Mỗi lần hái ngọn mùng tơi
Lại thầm tính mấy mùa rồi đã xa
Một thời lận đận hôm qua
Ngọt canh bầu bí mặn cà muối dưa


Quẩn quanh xóm nhỏ đò đưa
Mà long đong đến bạc thưa mái đầu
Bây giờ nhớ lại từ đâu?
Thương trang thư đã ngả màu vàng tênh


Đời em lặn lội thác ghềnh
Nỗi buồn ngơ ngác lênh đênh tháng ngày
Mỗi khi trở gió heo may
Toàn thân đau buốt chân tay rã rời


Những ngày qua tháng năm trôi
Đau lòng thương trái mồng tơi tím bầm
Nhớ bát canh ngọt cua đồng
Đò xưa bến cũ ngóng trông bao mùa


Lạnh trời chợ thiếu hàng cua
Dậu mùng tơi lá cũng thưa mất rồi
Gió đêm cứ ngỡ mưa rơi
Mà thương em gái quê tôi tháng ngày.

 

 

 

 

CƠN MƯA EM

Cơn mưa em trái mùa sang
Hôm nay lại gặp lỡ làng bước chân
Nhớ qua ngày ấy ngại ngần
Mà trong tâm trí âm thầm mưa rơi
Chuyện ngày xưa đã xa xôi
Đầu xanh nay cũng bạc rồi còn đâu.

 

QUÊ MẸ

Con thương quê mẹ gieo neo
Suốt năm lam lũ vẫn nghèo năm xưa
Nắng mưa khó nhọc sớm trưa
Đời mẹ một nắng hai mưa nhọc nhằn


Mẹ ơi! Nhớ kiếp con tằm
Chắt chiu nhả lụa quanh năm tháng ngày
Quê nay từng bước đổi thay
Bây giờ đã có máy cày thay trâu


Nước về đồng trước đồng sau
Mỗi năm ba vụ lúa màu tốt tươi
Quê hương rộn rã tiếng cười
Cuộc sống đổi mới đời người ấm no


Mẹ ơi! Đảng Bác trao cho
Hòa bình độc lập tự do muôn đời.



Đỗ Viết Khoa

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: