Thứ bảy, 20/04/2024,


Chị tôi (Đỗ Ngọc Bình) (29/07/2014) 
CHỊ TÔI
 
 
Đỗ Ngọc Bình
Chị tôi cái tuối nữ sinh
Mắt huyền da trắng dáng xinh nhất trường.
Bao người ngỏ ý tơ vương
Chị lần lần nữa chưa thương người nào
Trường Sơn trốn mẹ chị vào
Hơn mười năm với núi cao suối ngàn
Hy sinh gian khổ vô vàn
Bạt đồi, xẻ núi dưới làn bom rơi
Đói cơm sốt rét một thời
Nỗi niềm con gái khó lời nói ra
Hòa bình chị trở về nhà
Ba lô kỷ niệm làn da sốt rừng
Tóc mây xanh mượt đã từng
Một phần chị để ở rừng Trường Sơn
Chiến tranh quên tuổi giận hờn
Giờ còn năm tháng bóng đơn những chiều
Chị tôi xưa đẹp bao nhiêu
Nay về thăm chị bấy nhiêu se lòng
Huân chương kháng chiến, chiến công
Thoảng mang ra ngắm mà không treo tường
Tháng năm chị nhớ chiến trường
Nhớ thời oanh liệt mở đường Trường Sơn.
Tháng 9 - 2009
Đ.N.B
---------------------
Đỗ Ngọc Bình, Xuân Trường-Nam Định
điện thoại :0977930788

    

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  vú tiến đức - vutienduc1957@gmai.com - 01658518456 - clbt TP Ninh Binh  (Ngày 29/07/2014 22:35:02)

Tôi nghĩ tg đã tưng ở trong chiến trường mởi viết đươc những vần thơ hay và sát thưc như thế CẢM ƠN :TG

ta giờ tóc đã bạc phơ
lạ chưa sao vẫn cứ mơ thấy rừng
mơ ngày đại thắng tưng bừng
mơ đêm ngủ võng lưng chừng TRƯỜNG SƠN.

Các bài khác: