Thứ bảy, 27/04/2024,


Chùm thơ tháng 02 năm 2024 của CLB Thơ Lục bát Hải Phòng (27/03/2024) 

Chùm thơ tháng 02 năm 2024 của CLB Thơ Lục bát Hải Phòng





HOẠ THƠ CHO ẢNH


Sáu cô mới có một chàng
Hỏi Xuân, Xuân có ngỡ ngàng không Xuân?

Tình thơ líu ríu bước chân
Xuân này, xuân nữa, mười xuân vẹn mười!

Cho chàng vay nửa nụ cười,
Sáu cô rót cả đất trời vào xuân!
 
 
Đỗ Thị Vinh
 
 
 
 
MƯA XUÂN

Bên xuân ngắm hạt mưa rơi
Quyện trong giá rét ngọt lời thơ ai
Bao nhiêu hạt khoả trang đài
Bấy nhiêu tiếng nhớ một hai phượng hồng

Nước nguồn chung một dòng sông
Xuân mang sắc thắm đang bồng bềnh trôi
Muôn hoa gom sắc cho đời
Hương thơm toả ngát giọt rơi bên thềm

Tơ lòng gói lại trong đêm
Mưa xuân sớm gửi môi mềm yêu thương.


Hoàng Minh Thuận
 
 
 
 
ĐÁM CƯỚI NGÀY COVID

Tết năm Tân Sửu đang về
Nghe tin COVID tái tê lòng người
Nhà trai sắm lễ xong rồi
Giờ lành đi đón dâu người Quảng ninh

Chú rể ở Hải phòng mình
Bạch Đằng cầu nối nghĩa tình hai quê
Hôm nay COVID tràn về
Đầu cầu lập chốt... đúng giờ xin dâu

Nhà trai khẩn khoản vài câu...
Điện cho nhà gái... đem dâu đến trình...
Nhà gái đã biết tình hình...
Vui lòng nhận lễ ... thể tình trao dâu...

Bạch Đằng từ đó thêm câu
Là cầu Hạnh phúc là cầu Uyên ương
Là cầu thông cảm, tình thương
Cưới ngày COVID... giữa đường trao dâu.
 
                                                
 Văn Hưởng
 
 
 
 
 
 
ĐI LỄ HỘI ĐÌNH HÀNG KÊNH

Em nay đi lễ hội đình            
                                      Lạy thần mớ bái mong bình an dân                                        
Nén nhang thắp sáng ngày xuân 
 Lòng thành thanh thản bước chân ai về... 

Trống dồn giục giã say mê
Mưa xuân phảng phất bốn bề hương đưa
Bẩy trăm năm Thành Hoàng xưa
Dựng làng lập ấp, nắng mưa chốn này

Đầu xuân hội mở nơi đây
Cháu con thành kính đức dày ân sâu
Ơn người xưa... tới muôn sau
Tháng giêng mười tám gọi nhau tìm về...

Ta tìm hồn Việt hồn quê
Nghe trong tiếng trống lời thề nước non...
Khí thiêng đất Việt mãi còn
Nước cường dân mạnh trường tồn Việt nam.
 
 
Phạm Thúy Vinh
 
 
 
 
 
TÌM XUÂN

Mưa bay ướt cả hàng mi
Em đi tìm lại xuân thì ngày xưa.
Chợ nay đã quá giờ trưa
Xuân thì chẳng thấy, thấy vừa quá xuân.
 
 
Oanh Lê
 
 
 
 
KHÚC HÁT SANG XUÂN

Lặng nghe khúc hát sang xuân
Giữa trời đất Cảng bao lần đổi thay
Sắc xuân tô thắm đường cày
Hương xuân ngào ngạt thơm bay giữa đời

Đường xuân rộng mở đất trời
Lòng dân ý Đảng sáng ngời niềm tin
Trời qưê vời vợi tầm nhìn
Vẫy vùng thả sức cánh chim đại bàng

Trăng xuân diu dịu ánh vàng
Soi dòng thơ Bác rộn ràng Ngưyên Tiêu
Nhạc xuân điệp khúc tình yêu
Xốn xang hòa nhịp trống chèo hội xưân

Thơ xuân trong trẻo vang ngân
Lời hay ý đẹp nối vần giao thoa
Chở lộc xuân chúc muôn nhà
An khang thịnh vượng chan hòa niềm vui

Xuân qua xuân lại tái hồi
Tình xuân chảy mãi trong tôi dạt dào.
           
 
Trịnh Bá Khả
 
 
 
 
 
 
VỀ ĐI EM 

Phận nghèo ngẫm nghĩ chi đâu
Giáp Thìn Xuân đã quấn đầu gót chân
Thời gian, chớp mắt đôi lần
Ráng thêm cũng chỉ một tuần khói hương

Hèn, sang giữa chốn đời thường
Đi tìm khốn khó vấn vương nỗi đời
Về đi em, tết đến rồi
Hãy đem phận kiếp nổi trôi ta về

Bấy lâu cách trở Phu Thê
Đường xa giục bước bộn bề nghĩa nhân
Xuân về xuân lại vương xuân
Mâm cơm ngày tết quây quần có nhau.
 
Bùi Quang Lục
 
 
 
 
 
      KHAI BÚT NGÀY XUÂN

Về thăm miền đất văn chương
Nắng soi giọt mật nẻo đường làng quê
Quê ta vui đón xuân về
Cờ bay rợp bóng, đất quê chuyên cần

Lễ mừng khai bút ngày xuân
Đền Lê Khắc Cẩn quây quần bút thi
Người xưa bái tổ vinh quy
Hoàng Giáp triều Nguyễn khắc ghi bảng vàng
Tiến sĩ đại khoa về làng
Thôn trên, xóm dưới tiếng vang khắp miền
Đầu năm khai bút linh thiêng
Hội mùa nao nức, xuân thêm vĩnh hằng.
 
Huy Hồng
 
 
 
 
   NGHĨ LÚC KIM TRỌNG VỀ TÌM THUÝ KIỀU…

Gió Đông tiếc tháng hoa đào
Vẫn còn dìu dặt xôn xao những ngày
Hiên vàng Lãm Thuý còn đây
Mà người vắng bóng nơi này từ lâu…

 
Vườn thưa cỏ mọc dãi dầu
Rêu phong cả ánh trăng thâu bên thềm
Nhớ khi đài các êm đềm
Phấn hương vời vợi trong đêm thuở nào.

Thoa vàng ngày ấy gửi trao
Cùng lời thề ước dạt dào sắt son
Phương trời con mắt mỏi mòn
Gìn vàng giữ ngọc có còn nữa đâu.

Một lòng chết vẫn nhớ nhau
Câu thơ tuyệt mệnh bạc đầu ngàn năm
Kẻ đi biệt tích xa xăm
Để ai ở lại đầm đầm lệ rơi.

Khuôn thiêng số ở mệnh trời
Phong trần này để đày người thanh cao
Đoạn trường biết đến khi nào
Gió Đông còn đợi hoa Đào nữa không..?
 
      Lâm Thanh Sơn
 
 
 
 
YÊU THƠ LỤC BÁT

Mừng vui cuộc sống hôm nay
Niềm vui hạnh phuc từng ngày nâng cao
Tình yêu đât nước dạt dào
Xưa kia đánh giặc tự hào cha ông

Nối liền bờ cõi non sông
Để cho con cháu Lạc Hồng ngày nay
Bình an nước Việt Nam này
Cùng nhau xây dựng mỗi ngày phồn Vinh

Yêu quê hương của chúng mình
Nơi quê mẹ người đã sinh ta mà
Rừng vàng biển bạc bao la
Nguồn tài nguyên lớn nước nhà mến Yêu

Bao năm sớm sớm chiều chiều
Luôn luôn gắn bó trao điều vui chung
Tự tâm tôn kính vô cùng
Là Yêu cha mẹ yêu ông yêu bà

Những người sinh hạ ra ta
Trải qua vạn cảnh phôi pha ở đời
Tình yêu chồng vợ tuyệt vời
Thủy chung son sắt chẳng rời được nhau

Lưu truyền con cháu ngàn sau
Là dòng huyết thống nối nhau kiếp trần
Nhịp đàn hạnh phúc hoài ngân
Ấm êm kêt nối trong ngần gửi trao.
 
 
 
Nguyễn Huyền
 
 
 
 
 
 
MÀU TRẮNG TÔI YÊU

Tôi yêu màu trắng mịn màng
Màu thanh khiết của các nàng học sinh
Tôi yêu màu trắng nghĩa tình
Của người thầy thuốc hết mình vì dân

Quanh năm làm việc chuyên cần
Có bệnh nhân gọi chẳng ngần ngại chi
Sớm, khuya, trưa, tối kiên trì
Gian nan vất vả cũng vì tình thương

 Áo blu sáng như gương
Vai đeo túi thuốc vượt đường thầy đi
Mẹ hiền - gương sáng ta ghi
Lương tâm y đức cũng vì người dân.
 
 
Hoàng Tuấn Thiệu
 
 
 
 
 
THƯƠNG MÌNH

Đã lâu ít viết lách gì
Trời xanh mây trắng thôi thì mặc ai
Nhì nhằng com dạo chút chơi
Vì chưng nghe bộ hết hơi...tuổi già

Ngoài kia trăng gió la đà
Bướm vờn chim hót lá hoa... cũng đành
Ước đời cứ mãi tươi xanh
Để vui bầu bạn yến oanh dập dìu...

 Lá vàng trước gió liêu xiêu
Câu thơ đã cạn dẫu nhiều mộng mơ
Hồn thơ đời chẳng cho thơ
Lưng còng chân chậm ngẩn ngơ...thương mình...
 
 
Nguyễn Minh Tâm
 
 
 
 
 
DƯƠNG KINH NHÂN KIỆT ĐỊA LINH

Sông Đa nước chảy lơ thơ
Núi Đối nghiêng bút đề thơ lên trời
Ngàn năm núi lở, sông bồi
Xuân La Văn Miếu muôn đời linh thiêng

Bóng thành nhà Mạc hiện lên
Công danh sáng đức vua hiền thuở xưa...
Hồn thiêng đã vận thành thơ
Ngũ Long vần vũ Thiên cơ Địa thời...

Thịnh, Suy là ý của Trời
Thành danh lại ở lòng người Dương Kinh..!
Dâng hương Văn Miếu Thần linh
Thấy tâm trong sáng, nghĩa tình thiết tha

Chữ Đức ở lại lòng ta
Chữ Tài tỏa sáng thành hoa dâng đời.
 
 
Phạm Tĩnh
 
 
 
 
 
 
 
 
MÀU VÀNG

Năm nay phong thuỷ mầu vàng
Có cái áo mới cứ mang suốt ngày

Mặc vào đi khắp đó đây
Người xem ảnh, bảo thằng này hâm hâm

Biết rồi mình cứ lặng câm
Hợp phong thuỷ tự nẩy mầm đơm hoa

Mắt đời mặc kệ người ta
Cứ tôi bản sắc mới là thật tôi !
 
 
Bùi Hùng
 
 
 
 
RU THƠ

Lời ru mát những trưa hè
Gió bờ tre khỏa hương quê ngạt ngào
Bổng trầm câu hát chênh chao
Xót nàng Kiều phận má đào truân chuyên

Mẹ ru cánh sóng nâng thuyền
Chở câu lục bát qua miền trăng non
Hồn thơ gieo hạt khơi nguồn
Niềm yêu bám rễ xanh mơn mởn chồi

Giấc mơ dệt ý thêu lời
Hòa âm KÝ ỨC MỘT THỜI* đạn bom
Hát cùng hào khí nước non
Mùa Thu vời vợi trăng tròn sáng trong

Giấc mơ ủ ấm men nồng
Vườn thơ nhuộm nắng khoe hồng sắc hoa.
 
* Tên tập thơ đầu tay của tác giả.
 
 
Nguyễn Thành Vân
 
 
 
 
 
HOÀI NIỆM BẾN GÓT

Ta về thăm bến Gót xưa
Lục tìm kí ức tuổi thơ thuở nào
Cánh bướm nghiêng câu ca dao
Còi tàu đi, đến... làm xao xuyến người

Nhớ ai em dấu nụ cười
Để câu lục bát theo người đi xa
Chuông chùa chiều tím ngân nga
Bồng con chị tiền chồng ra chiến trường

Mẹ già bịn rịn nhớ thương
Mẹ tiền con mẹ lên đường đầu quân
Biết bao biến đổi thăng trầm
Bến xưa vẫn sống với dân một thời

Bến giờ cảng biển lớn rồi
Cầu Tân Vũ nối bao đời chờ mong
Thủy triều lên xuống đổi dòng
Nhìn tàu rời bến cho lòng ngẩn ngơ

Để ai khắc khoải đợi chờ
Thuyền ơi có nhớ bến bờ thân thương
Dù đi trăm nẻo ngàn phương
Chẳng quên bến Gót quê hương một thời.
 
 
Trần Trung
 
 
 
 
 
 
 
SAY

Ôi gập ghềnh, ôi bồng bềnh
Nào mây...nào gió tênh hênh tứ vần
Ơ kìa thiên hạ phù vân
Bao nhiêu ngà ngọc khỏa trần tứ thơ

Người minh triết ta ngu ngơ
Ông Hàn cụ Tú bây giờ nơi nao*
"Mang trăng đi bán" phương nào
"Văn chương lều chõng" vêu vao mặt người

Mặc cho nhân thế lở bồi
Lưu linh vần vũ đất trời ngả nghiêng
Đêm nay mới thật là đêm
Ta mang tiên tửu tưới lên hồng trần.
 
*Hàn Mặc Tử và Tú Xương
 
 
 
Phúc Hữu
 
 
 
 
 
XUÂN VỀ

Ủ trong giá lạnh mùa đông
Sắc hương giấu kín chờ mong tặng đời
Bỗng đâu gặp hạt mưa rơi
Ngàn hoa tung cánh ngời ngời sắc hương

Xuân về khắp chốn cùng phương
Muôn màu rực rỡ phố phường làng quê
Mùa xuân như có bùa mê
Hút hồn ong bướm tụ về lượn bay

Chim non ríu rít gọi bầy
Chuyền cành tơ biếc sum vầy cùng xuân.
 
 
 
Phương Thúy
 
 
 
 
 
VỀ VỚI BẾN THƠ

Anh về …về với bến Thơ
Với cung đàn đã thờ ơ ngày nào
Với lời gió thoảng xanh xao
Với tình em đã đi vào hồn anh

Nàng Thơ trái mộng trên cành
Ươm trong nắng sớm mộng lành giai nhân
Như muôn cánh én phong trần
Tha hương ôm ấp những vần điệu xưa

Thương người dãi nắng dầm mưa
Thương mảnh tình vỡ sóng lùa nát tan
Thương ai vớt ánh trăng vàng
Cả đời héo hắt ngỡ ngàng niềm yêu

Hợp tan như áng mây chiều
Ðêm đen khuất lấp để chiêu nắng hồng
Tiếng em tiềm ẩn bão going
Anh nghe hun hút chất chồng niềm đau

Cõi đời này nếu vắng nhau
Tình thơ xin hẹn kiếp sau ,tuyền đài
Em ngàn tia nắng ban mai
Hãy lung linh sáng bên ngoài thời gian

Xa xôi anh vẫn mơ màng
Hình em với những muôn vàn ý thơ
Anh về thuyền bến mong chờ
Lâng lâng trôi giữa biển thơ dạt dào.
 
 
 
Vũ Kim Thanh
 
 
 
 
 
GIẦU XỔI

Về thăm quê ngoại chiều nay
Sau bao năm với tháng ngày đi xa
Thân quen xưa những nếp nhà
Khi hoàng hôn xuống la đà khói sương !

Ơ kìa ... Vẫn những con đường
Rặng tre tỏa mát bốn phương đâu rồi 
Hàng cau chỗ mẹ ta ngồi 
Mảnh vườn đẹp tựa mâm xôi ngày nào...

Lô nhô cao thấp thấp cao
Nhà bê tông với tường rào bê tông 
Người dân buông bỏ việc đồng
Cưỡi xe đắt giá chạy rông đầy đường

Hỏi ra nhẽ thấy khác thường
Giàu bằng bán ruộng đất hương hỏa nhà
Mang con gả xứ Hàn xa  
Đài Loan mấy đứa đang là Ô sin.

Gia phong đánh đổi bạc nghìn
Hám Đô la bỏ giữ gìn nếp xưa 
Cậy quyền ông cứ làm bừa
Đời sau mặc lũ ... con lừa kéo xe !!!
 
 
 
Gia Long
 
 
 
 
 
VỀ HỘI LIM

Gặp em trong buổi Hội Lim
Câu thương, câu đợi đi tìm người trao.

Kìa ai nón thúng, quai thao
Chít khăn mỏ quạ, yếm đào lả lơi.

Con tim bấn loạn, bồi hồi.
Bởi yêu câu hát "Người ơi đừng về".

Dẫu rằng chẳng bỏ bùa mê.
Thì tôi vẫn cứ tìm về Hội Lim...
 
 
Lê Kim Dung
 
 
 
 
VU VƠ

Thế là tết cũng đã qua
Tự dưng chợt thấy mình già giặn hơn

Vẫn thơ thẩn, chẳng rỗi hờn
Vẫn mê con bướm dập dờn ghẹo hoa

Lục bát chưa hẳn đã già
Còn hai năm nữa mới là bẩy mươi

Lên lão cho chín chắn người
Mặc cho thiên hạ ai cười mặc ai.
 
 
 
Lê Trọng Dự
 
 
 
 
 
 
 
XUÂN VỀ...

Xuân về lan tỏa sắc hương
Mai đào bừng nở phố phường ngát hoa
Vàng hồng đan sắc hài hòa
Lộc chồi xanh nõn mượt mà xuân tươi...

Xuân về đằm thắm đất trời
Long lanh ánh mắt nụ cười thêm duyên
Cho hồn thi hứng dâng lên
Tim đầy khao khát gọi tên nhân tình...

Hàng cây quyện gió rung rinh
Sương giăng lối cỏ lung linh vườn hồng
Xuân về gợi cảm ước mong
Niềm tin yêu gửi duyên nồng trao nhau...

Xuân về trang điểm sắc màu
Xanh lời hy vọng tím câu hẹn hò
Nhuộm anh hồng giấc tình mơ
Cùng em sánh bước tới bờ... phu thê !
 
 
Trọng Lập
 
 
 
 
 
NGHE TA

Ta nghe nưng nức xuân sang
Con tim bấn rộn âm vang đất trời
Nghe rần rật nhựa lên chồi
Nghe biêng biếc lá nõn ngời non tơ

Hương đưa gọi dậy mộng mơ
Sắc màu đốt cháy khát chờ trong tôi
Ngoài kia ong bướm kết đôi
Đồng quê vạn vật sinh sôi mùa màng

Nghe tôi xung giữa hội làng
Va đường cong lẳn
Căng tràn tình xuân.
 
 
 
                   Vũ Bá Lễ                              
 
 
 
 
 
 
MÙA XUÂN QUÊ TA

Mùa xuân nắng ấm trải vàng
Hội xuân đã đến đồng làng lúa xanh
Trên trời cánh én lượn quanh
Cỏ cây đón ngọn gió lành phương xa

Đất trời đẹp lắm quê ta
Em đi trẩy hội quê nhà mùa xuân
Ngân nga khúc hát trong ngần
Dòng sông chở hết gian truân đời thường

Người về quê mẹ vấn vương
Mà sao lưu luyến thân thương những ngày
Thuốc lào Vĩnh Bảo nồng say
Có tình em đó tràn đầy sắc hương

Anh đi xa vạn dặm đường
Còn em ở lại quê hương ngọt lành
Cánh đồng bát ngát lúa xanh
Quê hương giữ trọn tình anh tháng ngày.
 
 
 
Hoài Hiền Hiền
 
 
 
 
 
LẠI

Lại xuân, lại tết đến rồi
Lại thêm một tuổi, lại mồi thêm da
Lại lên ông, lại lên bà
Lại quên, quên hết, lại ngà ngà say

Lại vơi, lại rót cho đầy
Lại yêu tha thiết, lại ngây ngây tình
Lại soi gương,lại ngắm mình
Lại như quen biết, lại hình như không

Lại ngồi, lại ngóng, lại trông
Lại thuyền không có, lại sông nước đầy
Lại vơi, lại rót, lại say
Lại quên, quên hết những ngày Xuân qua.


Trần Tích Thiện
 
 
 
 
 
THÁNG HAI VÀ NÀNG THƠ

Giật mình
chạm phải tháng hai
Một ta
với gió đan cài vào xuân
Nguyên tiêu buông khúc vũ vần
Câu thơ đắng đót
phong trần cùng ta

Vương triều
Này rượu, này hoa
Ta ngồi
dốc cạn phong ba với nàng(*)
Vớt câu lục bát
muộn màng
Nửa say, nửa tỉnh
Ngỡ ngàng cùng em

Tuổi già bỏ hết bon chen
Ngồi nhà thắp lửa cài then tự tình.
 
(*) Nàng thơ
 
 
Ngô Trung Dũng
 
 
 
 
MÊNH MANG MỘT VẦN THƠ

Mênh mang thơ đến cuối trời
Anh đưa em đến một nơi thánh hiền
Toàn người thơ với thần tiên
Quên đi tất cả bạc tiền phù du

Mấy vần thơ cóc vi vu
Khen chê khá giỏi đần ngu mặc lòng
Cho dù bẻ thẳng thành cong
Vàng thau lẫn lộn lòng vòng mặc nhân

Một đời thanh bạch trong ngần
Trau rèn ý thức kiệm cần từ xưa
Thân cò lặn lội nắng mưa
Gạo tiền cơm áo có đùa được đâu

Cảm thông đời vạn nỗi sầu
Tứ thơ như có phép màu sẻ chia
Nắm tay lối cũ ta về
Tóc em thơm vị hương quê ngọt ngào.
 
 
Nguyễn Giang Sơn
 
 
 
 
 
XUÂN CÔ ĐƠN

Xuân về với mái nhà tranh
Mai đào khoe sắc long lanh sao trời
Nhà nhà đoàn tụ muôn nơi
Vi vu gió thổi bên nồi bánh chưng

Quê hương mái ấm đã từng
Sao giờ giá lạnh dửng dưng mai đào
Nhà sàn vách núi xanh xao
Không cha xa mẹ thơ vào ủ ê

Người đi cách biệt sơn khê
Người còn đáy biển có về hay không
Bao năm cô lẻ phượng hồng
Xuân ơi đón tết mà lòng ngẩn ngơ.
 
 
 
Đinh Yến
 
 
 
 
 
 
 
 
XUÂN TÌNH EM

Đã tàn cái tiết heo may
Gom đầy nhung nhớ cho ngày về thăm
Bóng thời gian bước qua năm
Trồng xanh nỗi nhớ...mà thăm thẳm chiều

Em chưa nói một lời yêu
Nụ cười ánh mắt nói điều trái tim…
Tim trong giây phút lặng im
Lòng tôi đang nổi sóng chìm bão giông…

Em không son phấn váy hồng
Khiến bao con mắt ngắm trông ước hoài…
Tình em tắm ướt ban mai…
Tóc mây hương bưởi xõa dài dáng quê

Trăng còn đợi tối tôi về...
Xin em gỡ mối bùa mê…tơ lòng
Vì yêu nên phải nhớ mong
Vì tình, tình nhuộm…đục trong kiếp người...
 
 
Hoa Thành
 
 
 
 
 
THUẬN TÌNH

Thuận tình buồm đẩy gió lên
Đất xanh hoa cỏ bắt đền bao la
Thuận tình cánh én la đà
Nghiêng chao trời thắm cho ta gặp mình

Thuận tình chiếc lá đồng trinh
Nắng rơi sương giọt lung linh mơ màng
Thuận tình tơ nhện vắt ngang
Cho gian díu nợ với hàng cây xanh

Thuận tình lưu luyến yến oanh
Ngời trong mắt biếc long lanh cầu vồng
Thuận tình cây cải lên ngồng
Luồn kim xe chỉ tơ hồng kết đôi

Thuận tình tiếng sáo lên môi
Nỉ non đêm nhớ hồn tôi mỏi mòn
Thuận tình núi kết cùng non
Cái duyên khờ dại vuông tròn trong nhau.
 
 
 
 
Nguyễn Kim Dung
 
 
 
 
 
XUÂN YÊU THƯƠNG

Năm rồng vui tết đón xuân
Tình Quê đất Trạng quây quần chiếu thơ

Chúc niềm hạnh phúc như mơ
Chúc cho nhau cập bến bờ Xuân vui...

Chúc cho tất cả mọi người
Thăng hoa bút lực rạng ngời, nở hoa

Xuân yêu thương đến muôn nhà
Rồng vàng đất nước chan hòa niềm vui …
 
      Hoàng Yến
 
 
 
 
 
 
 
BTV giới thiệu: Nhà thơ Trịnh Toại
 
 
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: