Thứ hai, 02/12/2024,


Chùm thơ Lục bát tháng 9 năm 2023 của CLB Thơ Lục bát Hải Phòng (30/09/2023) 

Chùm thơ Lục bát tháng 9 năm 2023 của CLB Thơ Lục bát Hải Phòng






 

KÊU CỨU CỦA ÔNG TRÂU

Tưởng rằng thoát cảnh trâu cày
Cuộc đời sung sướng từ nay bảo tồn
Từ vùng núi đến nông thôn
Cùng vui bè bạn sớm hôm sum vầy

Lứa đôi hạnh phúc chung xây
Muôn đời nòi giống mãi đầy vinh danh
Đâu ngờ tuổi độ còn xanh
Con người độc ác biến thành võ thi

Anh em, bầu bạn thôi thì
Thắng thua ai cũng ra đi một ngày
Tôn suy ba chữ tung bay
Tặng ÔNG TRÂU CHỌI công tày biển khơi

Giúp cơn sóng thịt chợ trời
Bốn triệu một ký ngợi ngời bội thu
Sau niềm vui, áng sương mù
Loài Trâu kêu khóc lu… bu ai tường

Ngẫm càng sót ,nghĩ càng thương
Cũng là sinh mạng vô thường chết oan
“Chỉ thương cho lũ nghé hoang
Và bao Trâu Mẹ đội tang đi tìm.”*

* Thơ Phạm Xuân Trường


Bùi Quang Lục
 
 
 
 
 
TÌNH THƯƠNG VÀ NỖI NHỚ

Miếng trầu đỏ thắm đôi môi
Hoa cau trắng vẫn rụng rơi sân nhà
Thế rồi anh đã đi xa
Bước chân quân ngũ xông pha chiến trường

Còn em ở lại hậu phương
Ấp ôm nỗi nhớ, tình thương vô bờ...
Hai nhà em vẫn chăm lo
Dù thân liễu yếu đào tơ chẳng nề

Biết em giữ trọn lời thề
Hoàn thành nhiệm vụ anh về với em
Ngờ đâu tan nát con tim
Anh không còn nữa! Em tìm nơi đâu?

Hoa cau vẫn phủ vườn trầu
Tình anh em đã giữ sâu cõi long
Em ơi! Trời đất mênh mông
Mối tình chung thủy vẫn không phai mờ

Bao năm em đã đợi chờ
Bóng hình anh mãi ấp bờ vai em.
 
 
 Hoàng Tuấn Thiệu
 
 
 
 
 
 
 
 
CÁT BÀ THU VỀ

Cát bà man mát mùa thu
Đảo xanh nghiêng bóng sóng ru em đềm
Gió thu xào xạc bên thềm
Thoáng qua Lan Hạ ngỡ đêm buông rèm

Long lanh thuyền cá chao đèn
Vui cùng lữ khách rót thêm rượu đào
Tiên bồng có khác chi nào
Ngàn sao lấp lánh lọt vào vườn tiên

Cát Bà nổi tiếng khắp miền
Hề tươi nhộn nhịp, diệu huyền chiều thu.
 

Huy Hồng
 
 
 
 
 
 
 VẤN VƯƠNG ĐÔI BỜ

Trời gom vạn hạt mưa rơi
Tiễn nàng Thu của một thời nhớ nhung
Rủ bao hạt nắng đi cùng
Để cho bên ấy một khung trời buồn

Xoá cơn nắng hạ mưa tuôn
Gió vu vơ cứ mãi luồn đám mây
Chẳng còn đôi má đỏ hây
Lá vàng trải thảm ngập đầy trời đông

Lặng nhìn chim sáo qua song
Đêm này trăng sáng sao đồng đổi ngôi
Gốc đa nơi Cuội vẫn ngồi
Hằng nga lưu luyến bồi hồi sông quê.
 
Hoàng Minh Thuận
 
 
 
 
 
RẠNG NGỜI HỒN QUÊ

Ai về Lục Bát Hải phòng
Cho tôi nhắn gửi đôi dòng thơ vui
Tới người cùng một sân chơi
Cùng chung san sẻ đầy vơi nỗi niềm

Xin chào các bậc cao niên
Thơ tình vẫn sáng một miền trăng hoa
Tuổi già(*) thơ chửa kịp già
Còn duyên như thuở người ta đương thì

Xin chào các chị các dì
Đông thừa vẫn lạnh những khi ráng chiều
Tình còn khát một miền yêu
Thơ còn giăng mắc bao bao điều mộng du

Khuyết tròn lắm mối tương tư
Đã giầu lý trí lại thừa bản năng
Không quai nón đội dùng dằng
Đợi ai nghiêng ngửa vành trăng qua cầu

Xin chào các đấng mày râu
Tìm thơ ở tận đẩu đâu tìm về
Mượn trang Lục Bát "HỒN QUÊ”
Trải lòng mình với bộn bề riêng tây

Vui chân mới đến chốn này
"Mà lòng đã chắc những ngày một hai"
Gặp Thời, Thu, Cúc, Xuân, Mai (**)
Cùng Ngoan nét bút Trang đài Hồn quê.

DUYÊN MAY LỤC BÁT TÌM VỀ
ĐỐ AI THOÁT KHỎI BÙA MÊ CHỐN NÀY.
 
(*) Các cụ Vũ Kề, Nga Anh Hoàng, Công Xình, Lã Đắc Phước...
(**) Tên các nàng thơ đã và đang sinh hoạt tại clb LB HP
 
 
Phúc Hữu
 
 
 
 
 
 
 
 
 
VẪN KHỜ

Em tròn sáu tám mùa xuân
Yêu thơ Lục Bát nối vần trao duyên

Mộng mơ bay bổng bút nghiên
Say mê câu lục gieo liền bát vô

Cảnh, người quấn quện hồn thơ
Sáu mươi tám tuổi vẫn khờ chả khôn.


Lưu Bích Thu
 
 
 
 
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ LÀ TÔI …

Sáu hai thu... lá vàng rơi
“Người đàn bà cũ“… là tôi...còn gì?
Đâu còn nửa cái... chớp mi
Người thương... trốn mẹ thấy đi...không về…

Đâu còn trăng đẫm triền đê
Trao nhau.. chặt nửa câu thề làm tin
Đâu còn non mướt cái nhìn
Ngày đi... cái nắng vàng lên chiều tà…

Mấy ai trốn được tuổi già
Thời gian như bóng câu qua hiên thềm
Tôi không than thở buồn phiền
Mà tôi vui với... tôi tin điều này

Vì tôi đã sống những ngày
Tuổi xuân dâng nước non này sức xuân
Như cây tỏa sắc hương trầm
Chắt chiu dành gửi lặng thầm...sắc hương

“Không ai tẻ nhạt đời thường”
Khác chăng cái bóng... dọc đường ta đi
Tôi “ĐÀN BÀ CŨ” Là gì .?
Khi chiều xế bóng, với khi lá vàng…

Không lo được việc giữa làng
Thì bao nho nhỏ việc làm bên ta
Tưới cây quét dọn cửa nhà
Giúp con đón cháu, bao la việc chờ…

Cuộc đời...đầy ắp ý thơ
Hồn ta đầy ắp ước mơ thường ngày…
Tuổi cao còn góc vui này
Bóng cây đứng lặng, làm mây góc vườn

Tôi “đàn bà cũ” đâu buồn
Vì Tôi có cả ngọn nguồn… ban mai.
 
   Hoàng Yến
 
 
 
 
 
BỒI HỒI LAN HẠ
(Với nhà văn Nguyễn Thị Hằng - Lào Cai)

Trời mưa bởi tại hẹn em
Du thuyền Lan Hạ ướt lem chỗ ngồi
Lay phay sợ nhạt son môi
Chiếc ô che nửa ấm đôi... ngập ngừng

Ước thăm đảo Ngọc quá chừng
Và thăm...sao cứ thẹn thùng bâng quơ
Em từ phố núi mộng mơ
Câu thương chín đợi mười chờ tới đây

Ngỡ ngàng trước biển hương say
Kiêu sa Hòn Guốc, Bụt Đày ngẩn ngơ
Hòn Rùa đẹp tựa bài thơ
Cát Cò thao thiết ôm bờ vịnh xanh

Có về Hòn Đũa với anh
Hào hoa Hoàng Tử, chòng chành Cát Tiên...
Bóng lồng đáy nước chung chiêng
Mắt lồng đáy mắt, thiên nhiên dạm lời

Chia tay sóng khát bồi hồi
Anh và Lan Hạ bỗng ngời nắng em!
 
* Mừng vịnh Hạ Long và quần đảo Cát Bà vừa được vinh danh DI SẢN THIÊN NHIÊN THẾ GIỚI
* kỷ niệm ngày thăm vịnh Lan Hạ cùng nhóm tác giả đoạt giải cuộc thi CÁT BÀ DẤU ẤN MIỀN
DI SẢN (10/2022)
 
Trần Thúy Hoàn
 
 
 


Mong !

Sinh con ai chả mong rằng
Không hơn thì cũng được bằng người ta
Bé mong thơm thịt, mát da
Lớn mong đủ mạnh bước qua thăng - trầm

Khi đi xa, lúc về gần …
Chẳng ai mong cảnh bão gầm, sóng xô
Mong con có được cơ đồ
Ấm lòng Cha,Mẹ trông chờ bấy nay !
 
Huy Hẹn



ÉP

Lấy chồng từ thuở mười lăm
Hai bên quang thúng bẻ oằn đòn cong
Chỉ vì cái lễ tơ hồng
Nhón chân nhẹ bước sang sông cùng đò.
 
Nguyễn Kim Dung
 
 
 
CHIỀU BÂNG KHUÂNG

Bâng khuâng một chút ngỡ ngàng
Gió chiều thoang thoảng mơ màng mắt em
Tình ai chan chứa trong tim
Nửa như nhớ nửa như chìm trong anh.

Em đi tìm một khoảng xanh
Gửi tim côi với mộng lành tuổi hoa
Mà sao anh mãi cứ xa
Đắng môi em những ngày qua tủi buồn

Để rồi trời đổ mưa tuôn
Xát vào em cả tâm hồn lệ chan
Lửa tình chưa thắp đã tàn
Tiếng yêu chưa ngỏ đã tan cuộc tình

Em về ôm mộng nguyên trinh
Trong mơ nào thấy bóng hình người... xưa.
 
 
 
Ngân Lê
 
 
 
 
 
 
 
BẾN TẦU KHÔNG SỐ

Chiều thu đón gió heo may
Dâng hương tưởng niệm bến nay vắng tầu.
Theo làn khói toả tình sâu
Ơi người lính biển nơi đâu Trở về

Tượng đài chân núi miền quê
Ngàn năm nghi nhớ bốn bề biển xanh
những ngày rực lửa chiến tranh
Đoàn tầu không số các anh lên đường

Nguỵ trang tầu cá dân thường
Chuyển mang vũ khí chiến trường Miền Nam
Bộc phá phòng sẵn nguy nan
Gặp quân Mỹ Nguỵ vững vàng vượt nguy

Dũng mưu tránh địch mà đi
Đưa hàng tới đích diệu kỳ quyết tâm
Góp phần chống giặc ngoại Xâm
Hy sinh thầm lặng sóng ngầm biển xa

Mênh mông đâu cũng là nhà
Ghi vào Lịnh Sử bài ca dâng đời.
 
Đinh Yến
 
 
 
HOÀI NIỆM

Nghiêng đầu anh định trộm hôn
Lùm cây dế đứng hết hồn...gáy vang

Nguyệt nằm mây đến mơn man
Sao khuê sao đã vội vàng cười duyên

Gió đi hoang khắp mọi miền
Để em xấu hổ trăng nghiêng đã mờ

Tiếc thay... trời cũng ngẩn ngơ
Nụ hôn ngày ấy...vẫn chờ đợi em
 
Trần Trung
 
 
 
 
CHIỀU HỒ GƯƠM…
(Giấc mơ chiều).
 
 
Cụ Rùa gươm giấu đi đâu ?
Để con cháu phải từ lâu kiếm tìm
Mấy trăm năm bóng gươm chìm
Vật thiêng từ ấy nằm im đáy hồ.
 
Một thời ‘’ Đại cáo bình Ngô ‘’
Áng hùng văn đến bây giờ còn đây
Nước non vẫn đất trời này
Người xưa đã khuất, người nay ngậm ngùi.
 
Chúa vua thành quách chôn vùi
Cõi trần chứa đủ niềm vui nỗi hờn
Đâu rồi kẻ dại người khôn
Hư không một thuở vàng son tan tành.
 
Người mơ chức tước công danh
Ta chiêm bao mãi vẫn thành… thường dân
Chiều Hồ Gươm với giai nhân
Ngỡ mình kiếp trước đôi lần… làm Vua…!
 
 
      Chiều 18/9/2023
 
      Lâm Thanh Sơn
 
 
 
 
 
 
ĐÊM NGHĨ QUẨN QUANH

Lang thang góc bể chân trời
Không bằng sớm tối đứng ngồi cùng thơ
Đường chiều sương gió mịt mờ
Khóc cười say tỉnh mộng mơ thâm tình

Từ trong sâu thẳm tâm linh
Còn nguyên vẹn đó dáng hình mẹ ta
Lũy tre làng ngả bóng xòa
Đầu thôn cuối bãi mướt mà dâu xanh

Nong tằm tơ sợi mỏng manh
Dệt nên tấm lụa mà thành quê hương
Thương yêu sống giữa đời thường
Là nơi gắn bó vấn vương nghĩa tình ...
 
Phạm Thúy Vinh
 
 
 
           
 
THÁC TÌNH YÊU

Tình yêu phía cuối con đường
Giăng giăng hư ảo, vương vương mây chiều

Suối Vàng tới thác Tình yêu
Gập ghềnh lối xuống, liêu xiêu đường về

Sa Pa sương phủ bùa mê...


Nguyễn Thanh Thủy
 
 
 
 
 
 
ĐÂU NGỜ

Đâu ngờ ta được gặp nhau
Đâu ngờ trầu đã với cau nên tình.

Đâu ngờ câu hát "trúc xinh"
Đâu ngờ anh thấy cô mình anh thương.

Đâu ngờ nàng chót vấn vương
Đâu ngờ duyên phận chung đường người ơi.

Đâu ngờ như đũa có đôi
Đâu ngờ cuối nẻo đường đời có nhau.
 
                  Oanh Lê
 
 
 
 
 
 
 
LỜI THƠ THAY NÉN TÂM NHANG

Hỡi ơi quái lửa tam tai
Hơn năm mươi chiếc quan tài cạnh nhau
Cắt ruột hơn cả nỗi đau
Biết rằng rồi sẽ trước sau kiếp người

Kêu lên thì bảo tại giời
Bút trời sao nỡ gạch đời trẻ thơ
Khóc than bằng mấy cơn mưa
Cả nhà hóa bụi ai thờ, ai tang ???

Toà cao bỗng chốc tro tàn
Trách ai, ai trách , lòng tan nát long
Thở đây mà cứ phập phồng
Nhìn nhau mà cứ rỗng không ánh nhìn

Bỗng dưng rơi cả niềm tin
Tìm sao, sao tắt mò kim đáy hồ…
Tôi ngồi mặc niệm bằng thơ
Chịu tang xóm nhỏ trên tờ giấy suông…

Lệ trời vẫn lặng lẽ buông…



Bùi Thu Hằng
 
 
 


 
 
MƯA NGÂU

Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau
Trời mưa rả rích nát nhàu nhân gian
Có ai hiểu thấu tâm can
Mỗi năm chỉ có một lần mà thôi

Thời gian xin hãy ngừng trôi
Để cho đôi lứa ấm nôi gia đình
Tình yêu ơi hỡi là tình
Cớ sao bắt bẻ duyên mình với ta

Để rồi lòng dạ xót xa
Cầu chung tổ ấm mái nhà thân thương
Hai ta đôi ngả dặm trường
Ngưu Lang Chức Lữ vấn vương u sầu

Rằm tháng bảy hết mưa ngâu
Chia Ly hai ngả mà đau xót lòng
Ngọc Hoàng thì cứ thong dong
Mặc cho hạ giới tuôn dòng lệ rơi.
 
 Hoài Hiền Hiền
 
 
 
 
 
CẢM NGHĨ TUỔI 75

Thu về rả rích hạt mưa
Lập lòe đêm tối lưa thưa ánh đèn
Ngoài kia cuộc sống bon chen
Bạn bầu một thuở thân quen cạn dần

Tôi buồn ngồi vớt tuổi xuân
Vớt cay đắng với tảo tần ngày xưa
Thơ không mua được rau dưa
Thơ không xóa được thiếu thừa nhân gian

Cầm tay một chút bình an
Mua vui bầu bạn sẻ san phận mình
Thu chiều viết tặng ngày sinh
Bẩy nhăm xuân vẫn vẹn tình nước non.



Ngô Trung Dũng
 
 
 
 
 
 
 
THU KỈ NIỆM

Thơ là cái cớ để yêu
Thơ là cái cớ...chiều chiều lượn qua
Nhìn nhau cảm xúc vỡ òa
Cầm tay một chút... giao thoa mấy ngày

Môi đào uống mãi không say
Mắt huyền lúng liếng nợ vay trả dần
Ước gì có phép phân thân
Chặn em đằng trước quẩn chân lối vào

Thu vàng nắng mật trên cao
Tại ngày hôm ấy đem ao ước long
Sau rồi hết nhớ lại mong
Như trăng mười sáu bềnh bồng nửa đêm

Sương se đọng ngọn cỏ mềm
Càng về khuya lại càng thêm đậm đà
Từ giờ mình lại yêu xa
Trăng mười sáu...bỗng...hóa già từ đây !
 


Nguyễn Giang Sơn
 
 
 
 
 
CHO MỘT NGÀY SINH

Sẽ sàng thu dắt ta đi
Vòng tay gom lá phòng khi trở mùa
Như là có một ngày xưa
Cuống nhau ta đã phủ bờ tre xanh

Từ trong hơi thở nhọc nhằn
Hay từ ngọn gió mát lành sinh sôi
Mẹ mang chín tháng đầy vơi
Ru ta rồi lại ời ời ru em...

Cùng chung một khúc ruột mềm
Kẽo cà nước mắt từng đêm tròng trành
Thằng nào ra trước làm anh
Hay em quen gọi mà thành nhân xưng.

Biết rằng không phải tự dung
Hai ta đứa biển, đứa rừng cách xa
Gom ngày đẹp nắng làm hoa
Ướp hương ta gửi làm quà thu sang.


Nguyễn Quốc Trưởng
 
 
 
 
CHÀO MÙA THU

Nắng vàng trải khắp đồng quê
Gió xao xác đón Thu về heo may
Trời cao mây trắng trải dài
Bên đồng chiền chiện kết bầy gọi nhau.
 
 
 Nguyễn Bạch Yến
 
 
 
 
 
 
TÌM

Mênh mang một dải Ngân Hà
Sông ơi chảy mãi biết là về đâu
Thương người thức trắng đêm thâu
Tìm chàng thi sỹ nghe câu thơ buồn

Bỗng trời chợt đổ mưa tuôn
Câu thơ ướt đẫm nỗi buồn riêng tư
Thả hồn theo gió phiêu du
Đi tìm lại những mùa thu muốn tìm...


Nguyễn Thị Mai Lan
 
 
 
 
BIẾT…

Dại khôn nào gió, mây trời
Cứ bồng bột thổi, cứ chơi vơi chìm
Máu trào bỏng rát con tim
Biết ghìm thuyền hận, biết ghim sóng bồi…
 
21/9/2023
 
Trịnh Toại
 
 
 
 
 
SỢI NẮNG CUỐI TRỜI

Sông quê nghĩa nặng tình đầy
Người quê "muối mặn gừng cay" nồng nàn
Cò bay nhớ lũy tre làng
Thiết tha nguồn cội, hạt vàng thảo thơm

Tre già ấp bụi măng non
Xum xuê hoa trái, cháu con thảo hiền
Quý hơn của cải bạc tiền
Tình thơ nói hết nỗi niềm thi nhân.

Đời người còn mấy bước chân
Đường "về đất mẹ"đã gần đến nơi
Mong manh sợi nắng cuối trời
Có làm ấm áp lòng người ta yêu..??






Phạm Tĩnh 
 
 
 
 
 
BẤT CHỢT

Ngắm nhìn cánh phượng lả lơi
Soi hồng bóng nước, sóng trời lung linh.
Bút run run tứ thơ tình
Viết cho ai ? viết cho mình...cho hoa.
 
Nguyễn Công Xình
 
 
 
CỨ THẾ LÀ...

Người đi phía ấy ... vội vàng !
Ta ngồi xập xệ,
níu loang bóng chiều
Quanh đây đâu cũng nghiêng xiêu
Với tay,
gió thốc
miền yêu vụn tàn...

Sương chiều lạnh ngấm... thở than !
Đêm lên rủ rỉ vấn an sự này :
Kéo tơ, dệt gấm trả- vay
Và thôi quên hết dồn ngày vào đêm

Mới đây đã khát giấc mềm
Lại kìa con sóng êm đềm trôi xanh
Chân trời như biếc mây lành
Gượng lôi tay nải
bộ hành khất đêm ...!
 

 

Vũ Bá Lễ
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
BTV giới thiệu: Nhà thơ Trịnh Toại
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: