Thứ năm, 18/04/2024,


Chùm thơ tháng 11 năm 2022 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng (30/11/2022) 

Chùm thơ tháng 11 năm 2022 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng 



Ảnh sinh hoạt tháng 11 năm 2022, tại TTVH TP Hải Phòng




 

 

GÁNH VU VƠ

Tặng em một giọt nắng đông
Bây nhiêu cũng đủ tô hồng má em
Em cười anh ngỡ đoá sen
Mắt em lúng liếng sóng ghen với chiều

Ngày xưa mới ngỏ lời yêu
Để con gọng vó đánh liều đứng nghe
Ngõ nhà phủ kín lá me
Vẳng nghe tiếng sóng tiếng ve hoà cùng

Bỗng ta lại nhớ người dung
Thuyên đi bến nhớ...ngập ngừng bước chân
Sóng gặp bãi cát một lần
Mà sao sóng cũng lăn tăn vỗ bờ

Nhớ người ta cứ ngẩn ngơ
Nhà em không biết,biết chờ ở đâu
Ngẩn ngơ ngồi nhặt lá trầu
Người dưng ơi biết để đâu bây giờ

mình anh gánh nguyệt vào thơ
Còng lưng cõng cái vu vơ tặng nàng .

                

 Trần Trung



 

 

GIỌT ĐỜI LẶNG RƠI

Cà phê tí tách giọt rơi
Bụi trần âu thấy chơi vơi mộng phiền
Phải chăng đắng chát triền mien
Lắt lay nỗi nhớ ưu miền đục trong

Tinh tường con mắt viển vông
Hai hàng lệ ướt mỏi mong ngôn từ
Nhân tình thế thái phiêu du
Trời cao núi thấp hành tu tại nhà

Lòng người đã thấu ắt là
Niềm tin giữ mãi giao hoà nghĩa  nhân
Mong sao một tấm tình thân
Biển xô sóng dữ thiện tâm ở đời

Khoan dung nở một nụ cười
Bể dâu dâu bể sắc ngời ngợi vui.

 

Nguyễn Kim Dung

 

 

TIẾNG CƯỜI TÂY TIẾN

Bước chân lạ lẫm - Sơn la
Con về đứng giữa bao la đất trời
Non xanh núi biếc cao vời
Giang sơn tươi đẹp nắng phơi mây ngàn

Điệp trùng trải rộng mênh mang
Sương giăng trắng bước chân đoàn lãng du
Nơi này thuở ấy chiến khu
Quân đi bụi cuốn mịt mù dặm xa

Bây giờ đất nở ngàn hoa
Thương cha ông thuở "máu hòa bùn non"
"Gan không núng chí không mòn"
Hy sinh thuở ấy vuông tròn hôm nay.

Dặm trường gió bụi cuộn bay
Tiếng cười Tây tiến vẳng ngoài ngàn xa...

 

Minh Tâm

 

 

 

ẢO

Rút sợi gió buộc áng mây
Vớt một chút nắng kéo ngày dài thêm
Vít tình chả níu được em
Thôi đành cuốc bộ anh lên hỏi giời …?!

 

Bùi Hùng

 

 

 

MƯA ĐÔNG

Giữa đông sao lại mưa rào
Lòng người ngao ngán siết bao rối bời
Heo may se lạnh ngang trời
Cô đơn đeo bám vào tôi giữa mùa.

 

Huy Hồng

 

 

 

ĐỪNG ĐỂ CUỘC TÌNH...ĐÓNG BĂNG !

Đông về em có rét không
Mà sao chả thấy môi hồng nhắn tin
Phải chăng máy cóng đơ pin
Hay là lạnh mắt tầm nhìn mờ sương ?...

Hỡi người yêu sắc hải đường
Đông nay nhiễm lạnh khác thường đông xưa
Em đừng ra gió ra mưa
Phong phanh áo váy khoe thừa dáng xinh...

Mây mù giăng kín bình minh
Lạnh tê tái cỏ co hình bóng mê
Đường yêu anh vẫn đi về
Giá băng vẫn giữ câu thề vẹn nguyên...

Nhớ đêm đông ấy trăng lên
Đôi mình say đắm bên thềm yến oanh
Đan tay ước nguyện duyên lành
Mong cầu hạnh phúc tình xanh bốn mùa...

Đông này lạnh quá cảnh trưa
Mang theo từng chuỗi gió mưa rập rình
Dù cho cái rét vây mình
Em ơi, đừng để cuộc tình...đóng băng !

 

Trọng Lập

 

 

 

 

MỘT CHIỀU VIẾNG MỘ
               
Kính vong linh Thầy: Chu Văn An

Con lên viếng mộ một chiều
Mưa điểm giọt, nhắc bao điều đắng cay
“Thất trảm sớ” đã tấu bày
Chẳng nghe, Vua bỏ ngoài tai… Người về !

Phượng Hoàng, "Tiều ẩn" sơn khê*
Thương phận nước rối trăm bề hưng vong
“Hiền tài nguyên khí” vun trồng
Một đời canh cánh trong lòng âu lo

Đạo thờ, pho sách nặng bồ
“Vạn thế sư biểu” chẳng mờ thanh danh
Đền thiêng mộ kết Chí Linh
Bút nghiên tô đậm dáng hình Chu Công.

* Núi Phượng Hoàng thuộc Chí Linh, Hải Dương

 

Trịnh Toại

 

 

 

MẶT TRỜI MỌC TRÊN NƯỚC ĐỨC

Tôi yêu xứ sở mặt trời
Nơi sinh ra những con người kiên trung

Hiệp hai đã lội ngược dòng
Làm lên chiến thắng lẫy lừng năm châu.

Cỗ xe tăng Đức quá đau
Mặt trời mọc giữa đỉnh đầu….Đức ơi !


Đỗ Thị Vinh

 

 

VIỄN CẢNH VÙNG CAO

Cao Bằng suối bản Nậm Na
Thác reo khèn thổi như là cõi tiên
Để ai lóng lánh mắt đen
Đong đầy tâm khảm... hương men núi rừng.

 

 Phạm Thúy Vinh

 

 

 

 

CHỈ THẾ THÔI

Thôi thì dừng lại bến đau
Giữa mênh mông sóng nước
Thau rửa mình…

Giữa trong đục
Giữa cộng sinh
Nàng Kiều định mệnh tiết trinh có còn?

Sông Tiền Đường chảy
Mỏi mòn
Những bờ bãi vuốt ve con nước triều…

Mái chèo cạy mũi
Bùa yêu
Giải bao giờ hết? Đàn chiêu tuyết gì?

Nắm xương vô định
Một khi
Đã thành mùn đất, thôi thì thế thôi…

Núi còn nửa đứng nửa ngồi
Trời còn loe chớp giữ ngôi
Nữa là…

Mẹ sinh mình cũng thịt da
Gào lên một tiếng
Chẳng thà lặng im…

Để
Cao xanh biết kẹp kìm
Không đày ải nổi quả tim con người…

 

 

Trần Đức Lộc

 

 

 

HOA PHẤN NGÀY XƯA
            
(Chúc mừng ngày 20-11)

Làm hoa gom sắc cho đời
Nên người ghi nhớ ngàn lời tri ân
Cũng như con tạo xoay vần
Còn vương bụi phấn còn xuân đang thì

Còng lưng gánh chữ trao đi
Thầy Cô gieo hạt giống vì tương lai
Sông xưa chở nước miệt mài
Dòng trong dòng đục chia hai bến bờ

Mang tên đò ấy Thầy cô
Chở bao nhiêu chuyến ngây ngô thành người
Nhận về ngàn lẵng hoa tươi
Trăng sao tỏa sáng tiếng cười bên sông

Ơn người gieo hạt vun trồng
Bước chân thầm lặng gặt bông lúa vàng
Ai ơi nhớ bến đò ngang
Công ơn trời biển lời vàng Thầy Cô.

 

Hoàng Minh Thuận

 

 

 

TÌNH MỘC CHÂU

Nhớ nhau gánh bể lên rừng
Mộc Châu ơi biết mấy tầng  xanh ngâu
Mây chiều em thả về đâu
Mà hương lá gội theo nhau cuối mùa

Thôi còn tim tím hoa mua
Sương mai còn đọng, còn đưa gió ngàn.
Người thơ chắp sợi tơ vàng
Để lòng u tịch, ngân vang một trời

Non xanh, nước bạc cao vời,
Khúc đàn lữ khách trao người du sơn
Có nghe trong khói hoàng hôn
Tình ai, tiếng vọng tâm hồn Mộc Châu.

 

Quỳnh Lê

 

 

NGÀY QUỐC TẾ ĐÀN ÔNG

Nếu mà không có đàn ông
Chị em phụ nữ mình gồng sao đây
Việt Nam, Thế giới hôm nay
Đàn ông phái mạnh chung tay giúp đời

Giúp cho phụ nữ xinh tươi
Ngày đêm vui vẻ nụ cười hân hoan
Gia đình hạnh phúc vẹn toàn
Có đàn ông thật vô vàn yêu thương

Sống vui khỏe lại nhịn nhường
Công to, việc nhỏ đời thường anh lo
Chị em phụ nữ nhớ cho
Đàn ông là cả một kho vàng mười.

 

Hoài Hiền Hiền

 

 

XIN ĐỪNG AN ỦI MÀ CHI
                
(Thơ vui - nhân ngày Quốc tế đàn ông)

Thà rằng chẳng có thì thôi
Thường ngày tôi vẫn là tôi... trâu cày
Sinh ra tử tiệt ... cái ngày
Tưởng rằng được sướng mặt mày tôn vinh

Đâu ngờ được bữa cực hình
Hôm nay....Vợ thưởng cho mình.... nhớ nha!
Chịu khó đêm bảy,ngày ba
Rồi mai tiếp tục lại ra ruộng cày

Trâu ơi !Thấu hiểu nỗi này
Xin đừng an ủi cái ngày mày râu
Để mình  hưởng thọ dài lâu
Vui bên con cháu,bạn bầu thơ văn.



Bùi Quang Lục

 

 

 

CÓ MỘT NGHỀ...

CÓ bao nhiêu lớp học trò
MỘT đời thầy đã "đưa đò" qua sông
NGHỀ cao quý, nghĩa mênh mông
KHÔNG màng danh vọng, chẳng mong đáp đền
"TRỒNG người" - dìu dắt chúng em
CÂY non, chồi biếc lớn lên từng ngày
VÀO hè, giờ phút chia tay
ĐẤT lành, trái ngọt vọng đầy tiếng chim
LẠI phấn trắng, lại bảng đen
NỞ nụ cười hiền bài giảng nghĩa nhân
CHO đi tài, đức, trí, tâm
ĐỜI thanh bạch, sống kiệm cần đã quen
MUÔN lời chúc, ngàn lời khen
VẠN lời nhắc nhở đừng quên ơn thầy
HOA "Ngày Nhà giáo" vui thay
THƠM từng trang vở sớm nay: Điểm mười!

"Có một nghề không trồng cây vào đất
Lại nở cho đời muôn vạn hoa thơm"*

* Thơ Đinh Văn Nhã



Lê Thị Tâm Chung

 

 

 

ĐÀN ÔNG

Là Con, là Bố, là ông
Như nhà có nóc, nối dòng Tộc gia.
Vuông, tròn việc Nước việc Nhà
Hiếu trung, khí tiết chính là đàn ông.

Cứng như thép, vững như đồng
Mềm lòng trước những bóng hồng thướt tha...
Nghĩa tình sâu nặng, đậm đà.
Anh lo sự nghiệp, việc nhà em chăm.

Muôn đời, muôn kiếp, muôn năm
Sinh tồn nhân loại, thăng trầm núi sông...
Nếu như không có đàn ông
Trái đất hoang dại...vì không có người...!

 


Phạm Tĩnh

 

 

 ÂN ĐỨC
 THẦY CÔ

Công cha
Sữa mẹ
Đong đầy,
Thành danh
Còn có
Ân thầy
Đức cô...
Cả đời
Nâng cánh
Ước mơ,
Đưa bao
Thế hệ
Đến bờ
Vinh quang...

 

Thành Lâm

 

 

 

KHUNG TRỜI ƯỚC MƠ
                (Tặng Đ)

Áo dài xanh sắc trời xa
Thu sang duyên dáng em ra khai trường
Em trao ánh mắt yêu thương
Hồn tôi bối rối lẽ thường ước ao

Giá thời con gái ngày nào
Áo dài em cũng diện vào thướt tha
Hẳn tôi ngơ ngẩn vào ra
Biết đâu đã có trường ca trữ tình

Hợp duyên đôi lứa tương sinh
Nguyện làm thảm nắng một mình em qua
Xanh xanh màu áo kiêu sa
Gom từng cánh phượng trong tà áo em

Con tim thổn thức từng đêm
Yêu nghề nhà giáo êm đềm lời thơ
Mỗi trang giáo án là nhờ
Mồ hôi tâm huyết từng giờ nhẹ rơi

Tóc vương bụi phấn em ơi
Áo dài xanh cả khung trời ước mơ.


Sơn Thủy

 

 

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU

Cuộc đời là một phút giây
Khi mơ qua vũ trụ này bạn ơi
Quạnh hiu lắm đấy, ở nơi
tôi từ biệt, nói chào lời ban mai
Nhưng lòng ai cũng vậy thôi
Chẳng bao giờ rõ đường đời bao xa
Đường dài mà hẹp đến là
Khi hai cặp mắt đang hòa vào nhau
Xúc cảm mạnh đến nhói đau
Tôi quay ngoắt khỏi tường sau lưng mình
Thế là ngã và chổng kềnh
Nhưng trao trọn vẹn cho anh những gì…
Tôi, người phụ nữ xuân thì
Tôi đang yêu nên có gì mà không…
Để chàng cứ mãi trong long
rồi nắm chặt với những vòng tay nhung
Quyền tôi gìn giữ đúng không
Cứ thế, cứ thế, suốt trong đời này
Còn làm như thế nào đây?
Khiến chàng mãi ở tim này mà thôi
Đang yêu - vắn tắt một lời
Phút giây ngắn không cho người chọn đâu
Với bao kế hoạch ban đầu
Cả hai sống giữa tim nhau suốt đời
Dẫu khi xa cách trùng khơi
Chàng luôn thấy có tình tôi bên mình
Nghe lời chàng nói đinh ninh
Dối lừa không - suốt cuộc tình đôi ta…
Tôi, đàn bà đang yêu mà
Tôi muốn nói để người ta hiểu mình
Rằng khi phụ nữ có tình
Sẽ làm tất cả để giành người yêu
Suốt đời, đâu chỉ sớm chiều
Giữ gìn, giam chặt người yêu trong lòng…

 

Ngọc Châu (dịch)

 

 

Nguyên tác tiếng Anh:

WOMAN IN LOVE

Life is a moment in space
When the dream is gone
It’s a lonelier place,
I kiss the morning goodbye
But down inside you know
We never know why
The road is narrow and long
When eyes meet eyes
And the feeling is strong
I turn away from the wall
I stumble and fall
But I give you it all...
I am a woman in love
And I do anything
To get you into my world
And hold you within
It’s a right I defend
Over and over again
What do I do?
With you eternally mine
In love there is
No measure of time
We planned it all at the start
That you and I
Would live in each other's hearts
We may be oceans away
You feel my love
I hear what you say
No truth is ever a lie…
I am a woman in love
And I'm talking to you
Do you know how it feels?
What a woman can do
Its a right
That I defend over and over again......

 

Barbra Joan Streisand

 


 

 

 

GHI SÂU ƠN THÀY

Ngày Nhà giáo lại đến rồi
Cây bàng bao vụ nẩy chồi vươn lên
Cuộc đời mấy chẳng thể quên
Tuổi thơ năm tháng được bên cô thày

Nắn từng nét bút trên tay
Uốn từng con chữ sao ngay thẳng hang
Lời thày cô thật dịu dàng
Biển tri thức được mở mang từng ngày

Mười năm là để trồng cây
Trồng người sự nghiệp công thày trăm năm
Nhả tơ rút ruột thân tằm
Thày cô rèn giũa quanh năm vì trò

Tháng ngày vần vũ nắng mưa
Thày trò vượt khó sớm trưa sum vầy
Nhiều bùi ngọt, lắm đắng cay
Bể dâu trăm khúc vần xoay cuộc đời
Bảng đen, giáo án không rời
Rèn tài, luyện đức rạng ngời mai sau

Từng đàn em nối tiếp nhau
Như chim tung cánh bay cao vào đời
Ngàn lời đẹp, vạn hoa tươi
Ơn thầy cô mãi đời đời không quên.

 

 

Ánh Tuyết

 

 

HỎI THẦM TRĂNG

Những đêm cuối tháng nơi đâu?

Phải Trăng bận bịu gom thâu ráng trời
Cho vuông sao mãi sáng ngời
Mảnh mai lá lúa một thời vắng đôi

Lênh đênh như mạn thuyền trôi

Trời sinh tròn khuyết già rồi lại non
Đôi khi ẩn hiện mất còn
Nhưng luôn đúng hẹn sắt son ngày về

Thả hồn sáng khắp miền quê

Biển rừng thành phố bốn bề núi sông
Hỏi thầm : Trăng có lạnh không ?
Giữa mây vời vợi mênh mông gió lùa.

 

 

Minh Nga

 

 

 

 

NGU NGƠ

Người đi nhặt nắng ven sông

Ta lên mượn lúa Thần nông ...phơi nhờ
Người đem nỗi nhớ quay tơ
Ta mang chỉ thắm...giăng bờ sông Thương

Người đong sao, rọi sáng đường
Ta góp gió biển...dành hương cuối mùa
Người gom bong bóng trời mưa
Ta mang câu hát ngày xưa...đi tìm

Ngu ngơ thả nổi trái tim
Cho hồn phiêu lãng ...ngập chìm sông thơ . ..

 

Thanh Thủy

 

 

 

 

 

VỀ VỚI HỢP THÀNH

Lang thang về với Hợp Thành

Con đê uốn lượn trải quanh mùa vàng
Gió thì cứ thổi mênh mang
Nắng thì cứ nắng chói chang đất trời

Phù sa

Thầm lặng đắp bồi
Đói  no nghiêng cả khoảng trời sông quê
Tôi đi Như phải bùa mê
Dọc ngang thôn xóm
Đường bê tông rồi

Nhà cao

Mái ngói đỏ tươi
Vườn cây ,ao cá
Tình người canh nông
Lúa vàng ,trĩu hạt thơm bông
Nụ cười em bé thắm hồng trên môi

Heo may

Níu ngọn sóng bồi
Gặp mùa rươi đến làng tôi tưng bừng
Bên sông
Kẻ vớt, người bưng
Bước chân xáo động cả vùng Hóa Giang

Nghiêng đêm về với đất làng

Em tôi
Từ mảnh trăng vàng bước ra
Ngọt ngào trong khúc dân ca
Người về lạc giữa vườn hoa Hợp Thành.



Ngô Trung Dũng

 

 

QUÊ TÔI

Cây đa cổ thụ vẫn ngồi

Như người lính giữ đất trời mênh mông
Mái đình trầm mặc,rêu phong
Đôi ông nghê đá...thong dong cận kề

Ngọt lành dòng nước giếng quê
Cánh diều say gió,mải mê la đà
Thơm nồng hương bưởi,hương na
Hoa cau ngan ngát sân nhà dịu êm

Ánh trăng dát ngọc bên thềm
Ta ngơ ngẩn giữa trời đêm mơ màng
Mãn thu...đông lạnh dần sang
Vòm cây vài chiếc lá vàng rơi nghiêng

Buồn vui bao nỗi niềm riêng
Túi thơ bầu rượu...chung chiêng tháng ngày
Bóng Cha thấp thoáng đâu đây
Quê hương ơi...mảnh đất này đậm sâu .

 

 

Nguyễn Thanh Vân

 

 


 

 

THÁNG 10 HOA SỮA

Nồng nàn hoa sữa tỏa hương

Người xa vời vợi niềm thương thì gần
Tháng 10 ủ mật vào xuân
Trắng trinh em khóm thanh tân đợi chờ

Tháng 10 biếc tóc gái tơ

Ơi chùm hoa sữa cơn mơ giao mùa
Búp thơm dáng oản dâng chùa
Cầu lặng gió lùa nắng quái dần vơi

Tháng 10 nỗi nhớ nhân đôi

Vít cành hoa sữa tìm lời trổ bông.

 


Trần Thúy Hoàn

 

 

 

       KHIÊM NHƯỜNG

Lặng im giữa những ồn ào
Đất ôm hết thảy thấp cao ở đời

Bồng bềnh mây nước biển khơi
Càng sâu con sóng càng vời vợi êm

Thương bông lúa trĩu nhánh mềm
Cõng bao nhiêu hạt mà quên thân gày

Đi qua bao cuộc dở hay
Cái tôi, ai đã một ngày mà buông.

 

 

Phúc Hữu

 

 

 

Ý VỊ LỤC BÁT

Chị viết Lục Bát về chồng

Vàng ươm sáng cả cánh đồng rạ rơm

Đầu làng, cuối xóm hương cơm

Nụ cười át phẳng tủi hờn xưa kia

Gánh gồng không kẻ sẻ chia

Dựa vào Lục Bát nong nia tròn vành !

 

Nguyễn Huy Hẹn

 

 

 

CHUỐC NHỮNG VƠI ĐẦY

Rót cho em một ly vang

Bờ mi em chớp muôn ngàn sương rơi
Sụt sùi tự đáy lòng khơi
Nỗi niềm chia sẻ đầy vơi nghẹn ngào...

Kẻ cô đơn lắm khát khao

Có đôi khi lại ước ao một mình.
Đa đoan trong kiếp ba sinh
Thèm thuồng được phút yên bình thảnh thơi.

Uống cho say cái đầy....vơi

Vẽ cho đau khổ lên ngôi tận cùng
Gục đầu tuôn hết rưng rưng
Sau cơn say thấy tỉnh bừng điều hay.

Buồn sầu ở cuộc đời này

Hãy như cơn gió nhẹ bay qua lòng
Đời ai cũng phút long đong
Chuốc chi thêm hận cho lòng tổn thương

Trái tim cởi những nợ vương

Tiễn người xa mãi con đường trần ai.
Mi em lại khẽ chớp dài
Thả trôi đau đớn hai vai tênh bồng

Chuốc thêm em một ly hồng

Tỉnh ra sau những tận cùng u mê
Thong dong một lối đi về
Soi trong mắt lá tràn trề cõi xanh

Tâm hồn lại thấy thiện lành.

 

 

MINH THU

 

 

 

TÌM THƠ TRONG ĐẤT ĐÁ

Câu thơ dại...Chỗ đất hoang
Sửa đi sửa lại như đang sửa mình
Tìm được Tứ, ngụ được Tình
Những mong đất sỏi, sẽ sinh trạch vàng..!

Nhìn trời mây trắng miên man
Hồn thơ tôi cũng ngổn ngang bềnh bồng
Đất cằn hoa mới vài bông
Câu thơ uống nước dòng sông dậy thì.

Bửa đôi tảng đá sù sì
Ngọc ngà, tìm một chút gì cho Thơ..?

 

Nga Anh Hoàng

 

 

Giới thiệu: BTV Trịnh Toại

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: