Thứ năm, 12/12/2024,


Niềm riêng (CLB thơ Lục Bát Hải Phòng) (10/11/2015) 

Nguyễn Mạnh Quỳnh 

VỀ VỚI NGÀY XƯA  

(Thân tặng NT Đoàn Thị Tảo)


Bâng khuâng mặt nước chiều thu

Lặng nghe con sóng hát ru nỗi buồn

Một mình đi giữa hoàng  hôn

Biển bao la

Những sóng cồn xưa sau

Thôi đừng nhắc chuyện bể dâu

Nhớ về cái thuở ban đầu mà vui. 

N.M.Q


 

 

 

Nguyễn Vũ Duy Thức
CHUÔNG CHÙA

 

Chiều buông từng giọt chuông rơi

Hòa vào sóng lúa vang lời ngàn xưa

Ngân nga đong nắng đong mưa

Vọng hồn dân tộc gọi mùa sinh sôi

 

Đạn bom núi lở sông bồi

Sắt son chuông vẫn ru nôi sớm chiều

Vỗ về an ủi thương yêu

Tiếng chuông nhắc nhở những điều sáng trong

 

Trải bao mưa nắng bão giông

Thanh âm đã ngấm từ trong ngọn nguồn

Nghe trong sâu thẳm tâm hồn

Chuông chùa đang gọi hoàng hôn luân hồi.
   

N.V.D.T

 

 

 

   

Lã Đắc Phước
VÀO CHÙA

 

Phải vì nặng nỗi niềm riêng

Nên em tìm đến cửa thiền đó thôi

Chắp tay khấn vái liên hồi

Tòa sen đức Phật vẫn ngồi lặng im

 

Tỏa hào quang dõi mắt em

Cõi hư vô thấu trắng đen cõi người?

Em đi cầu Phật, cầu Trời

Mà lòng như vẫn đầy vơi nỗi niềm

 

Đời còn nặng kiếp nhân duyên

Cửa thiền chưa chắc đã thiền đâu em.

 

L. Đ.P

 

 

 

Hiếu Trung
CHIỀU HOANG

 

Mặt trời ai thả xuống sông

Để cho con sóng nhuộm hồng bến quê

Bờ tre ôm mãi chân đê

Đàn trâu lững thững đi về cuối thôn

 

Bóng ai chân bước bồn chồn

Gánh rau gánh cả hoàng hôn về làng

Gặp nhau thoáng chút ngỡ ngàng

Tuổi thơ ngày ấy ca vang đất trời

 

Anh giờ ngang dọc khắp nơi

Còn em vẫn cứ ngậm ngùi chốn quê

Ngày xưa gieo một câu thề

Để nay duyên phận dãi dề lắt lay

 

Chân trần dẫm nát cỏ may

Mắt nhòa giọt đắng giọt cay giữa đồng

Ngày nào ngụp lặn trên sông

Giờ đây chìm giữa mênh mông đất làng

 

Ngoài kia con sóng mơ màng

Trách ai bỏ mặc chiều hoang một mình.
     

H.T

  


 

 

Nguyễn Thị Minh Tâm
SỢ

 

Giật mình tay chạm vào đêm

Nín thinh nghe gió ngoài hiên hú dài

 

Mưa sầm sập, sét đinh tai

Choàng tay ôm - Gặp bờ vai chính mình

 

Thương thầm phận liễu mong manh

Đêm qua thức trắng tàn canh sợ trời.
 

N.T.M.T

  

   


Trần Thị Kim Cúc
KHẤT THỰC

 

 

Hoàng hôn ai thả câu thương

Để ai mắc phải dạ tương tư hoài

 

Yếm hồng dầu đã bạc phai

Còn thơm cái nét trang đài ngày xưa

 

Ngoài thềm tý tách giọt mưa

Đêm nằm khất thực người đưa đón người.

 

K.C

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: