Thứ bảy, 27/04/2024,


Khói nhang níu lại tiếng (Lam Bình) (29/07/2014) 

KHÓI NHANG NÍU LẠI TIẾNG "BÀ"...

Lam Bình




Thím tôi con gái nhà quê
Mắt huyền cay khói, tóc thề đắng sương
Sinh ra giữa buổi vô thường
Đồng chiều mướt mải, cuối đường chợ thưa
Ngày đang nắng bỗng ập mưa
Dữ dằn, tức tưởi... Lạ chưa, ông Trời!

Thảo thơm dâu của bà tôi
Tay thon chưa được đưa nôi một lần
Chiến tranh bụi cuốn bàn chân
Chú tôi đằng đẵng chốn gần, nẻo xa
Ngày về hoa rũ trước nhà
Tờ thư báo tử ứa ra giọt buồn!

Nỗi đau, đau đến vô hồn
Mắt huyền hóa huyệt mộ chôn nụ cười
Mùa trôi, nước mắt chảy xuôi
Bóng in bóng, vách thành người tâm giao
Từ ngày bà mất, vóc hao
Thím tôi lầm lũi ra vào mái gianh…

Mấy mươi năm, cỏ lên xanh
Nỗi buồn đã mọc mầm thành non tơ
Thím vui cùng với trẻ thơ
Con tôi nhoẻn miệng trong mơ gọi “Bà”
Xa vườn rau, bỏ đàn gà
Thím về thành phố nhẩn nha nỗi lòng
Trọn ba mùa nắng cuối đông
Chưa tan hết lạnh cũng hồng sắc môi...

Đơn sơ, dung dị một đời...
Ngày mưa nhớ thím, tôi ngồi xót xa
Thím về với chú, chiều qua
Khói nhang níu lại tiếng "Bà"... Chơi vơi!

L.B


________
Tác giả Lam Bình
Tên thật Hoàng Mỹ Bình
Địa chỉ: Hà Đông, Hà Nội

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Tuan Doan - Tuan.posco.ac@gmail.com - 0904667009 - Hai Duong  (Ngày 29/07/2014 17:41:31)

Thơ hay, tình trong, yêu thế!

Các bài khác: