Một mình chỉ một mình thôi
Chiều vơi đi giữa dòng đời bán mua
Lần hồi tầm tã gió mưa
Lại bần thần... tiếng chuông chùa dóng xa
Quê nhà nắng mới lại lên
Qua cơn bão dữ ấm thêm tình người
Mái nghèo khẽ mỉm môi cười
Sương mai còn đọng thay lời cảm ơn
Tím trời bởi một loài hoa
Nào ai có bán đâu mà người mua
Bốn mùa dãi nắng dầm mưa
Hoa mua vẫn tím chẳng thua hoa nào
Bão chồng bão, gió lật cây
Nhà nhà ngập ngụa đọa đầy nhân gian
Nơi nơi bùn đất ngập tràn
Xe trôi, tàu đắm, nhà tan… buốt lòng !
Chỉ là bạc tóc, bạc râu
Tình xuân đằm đượn có đâu đã già
Vẫn yêu say đắm thơ ca
Vẫn thường thổn thức người hoa dịu dàng