NƯỚC MẮT NGƯỜI ĐỜI
"Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho trọn chữ hiếu mới là đạo con !"
(Ca dao)

Cụ ơi ! con đống cháu đàn
Mà sao đời cụ nát tan cõi lòng
Đủ đầy nếp tẻ...mà không ???
Yếu đau tật bệnh,...vợ chồng dựa nhau !
Lắt lay như ngọn đèn dầu
Cậy con, con có hay đâu lòng già *
Dăm thì mười họa đoái qua
Mươi đồng quà bánh gọi là "để tâm".
Dạ khô, vú tóp...xót thầm
Nghĩ tình mang nặng,... khôn cầm lệ sa !**
Chìm sâu trong tiếng ơi à
Thân cò lặn lội ngày xa... ai cần (?!)
Sống thì lam lũ tảo tần
Chết ngồi khung ảnh nghe "văn tế ruồi " ***
Sống thì lo nghĩ tàn hơi
Chết trơ một nhúm tro vùi bụi tro (!)
Sống thì cơm chẳng đủ no
Chết phô đá ốp mả to đẫy đà (?)
Tầng tầng mộ chất đầy hoa
Mà hồn héo hắt xót xa đáy mồ !
Nghêu ngao vài tiếng " hờ hờ"...
Mũ chàm áo bả khấn thờ để chi ?
Thôi đừng nước mắt "lâm ly"
Để người giũ áo ra đi...nhẹ hồn !?
NGUYỄN HUY KHÔI
* Tục ngữ : Sống cậy cha, già cậy con
** Thành ngữ : Mang nặng đẻ đau.
*** Tục ngữ : Sống chẳng cho ăn, chết làm văn tế ruồi.