LỤC BÁT GỬI NGƯỜI MÊ LỤC BÁT
Tặng: Đỗ Quý Quang ! - Nam TP Ninh Bình
Viết với : "Người ơi người về".
Đam mê lục bát cổ truyền
Buồm thơ no gió dong thuyền...dểnh dang
Đò qua dòng ngọc Vân Sàng
Tìm về bến nhớ để sang gặp người
Đó đây nửa sải chim trời
Núi sông hẹp lại, tình người rộng ra (!)
Qua chơi ấm cửa biết nhà
Quản gì mưa nắng dặm xa cách vời !
Xoay vòng nguyệt tửu giao bôi
Còn huynh mê chữ, còn tôi tri tình !
Lòng còn sáng láng huệ minh
Là đời còn lại chút tình trao nhau
Để cho cảnh bớt "đeo sầu" *
Để cho Núi Ngọc thấm mầu Mỹ Nhân **
Để cho Dục Thúy Sơn thần
Đan lồng bóng nguyệt Dòng Vân trữ tình
Đắm miền văn hóa Ninh Bình
Có yêu mới vượt thác ghềnh kiếm nhau.
Trường đời chìm nổi bể dâu
Dễ gì có bạn tâm đầu tương tri
Không say chẳng dễ cáo về
Tình lai láng, rượu tràn ly...cạn bầu !
Cần gì "nhả ngọc phun châu"...
Càng lời chân mộc càng sâu tình người !
Cho nhau nửa nụ môi cười
Đã xanh ngàn vạn búp chồi phồn sinh !
Chén mừng lại nghĩa Tiên sinh
Chén say thắt chặt ân tình dài lâu !
Cặp kè lục bát đôi câu
Mải vui,...quên hết sầu đau bể đời !
Nôm na người biết yêu người
Thơm tình dạ thảo, ấm lời chân quê !
NGUYỄN HUY KHÔI
* Kiều - Nguyễn Du : Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu // Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.
** Ngọc Mỹ Nhân chỉ núi Cánh Diều, Dục Thúy Sơn chỉ núi Non Nước - Ninh Bình.
Vân Sàng chỉ dòng Vân - con sông chảy qua TP Nam Định.