Lá vàng rơi rụng ngoài hiên
Tâm tư xao xuyến lụy phiền tư lương
Tình yêu cứ mãi tơ vương
Ấp ôm kỷ niệm nhớ thương đong đầy
Mẹ là bờ cát mộng mơ
Con là ngọn sóng gối bờ bình an
Mẹ là bóng mát mây ngàn
Che con bớt nỗi gian nan đường đời
Còn bao nhiêu nữa niềm vui
Còn bao nhiêu nữa nụ cười sáng trong?
Ước mơ xanh mướt trong lòng
Ngọt ngào chờ đón như sông nước đầy
Mỗi khi tim đập rộn ràng
Bao nhiêu nỗi nhớ xốn xang hiện về
Thế rồi nổi chút đam mê
Trách người bẻ gãy lời thề chốn quê
Khối tình ai nỡ buộc tơ,
Mỏng manh gió gọi nào ngờ gió lay.
Lá rơi không tiếng chia tay,
Cành đau ứa nhựa đắng cay nỗi niềm.
Rộn ràng em nhỉ Đồng Châu
Mang câu lục bát bắc cầu bến thơ
Đâu cần kết tóc xe tơ
Cứ vui huynh hữu lơ mơ giời đày