Thứ hai, 20/05/2024,



 
* MẸ: Chiến tranh giặc Mỹ bạo tàn
Thầy con ngã xuống trong làn bom rơi
Chống chèo đời Mẹ chơi vơi
Một vai Mẹ gánh cuộc đời chúng con!
Đôi vai gánh cả đạn bom:
Hưng Tây *,Nghĩa Phúc *...quê con Da Dù*...
Tảo tần cùng với lời ru
Chúng con khôn lớn cho dù gieo neo
Mùa đông năm ấy một chiều
90 năm tuổi- Mẹ "phiêu" vĩnh hằng.
Đắng lòng con những ban khoăn
Đáp đên công Mẹ muộn mằn...nhỏ nhoi!


(Mùa Vu Lan 2015)

 
*Đất Nước:
Oằn lưng hai cuộc chiến tranh
Việt Nam gánh cả đồng xanh, núi đồi
Gánh nước mắt, gánh nụ cười
Tự do, độc lập rạng ngời non sông
Gánh tròn đất nước Tiên Rồng
Gánh tròn chữ S non sông, biển trời.
70 năm đất nước rạng ngời
Là vành hoa đỏ muôn đời soi chung.


*Hương Cốm :
Nhẹ nhàng một gánh hàng rong
Mình Em gánh cả làng vòng trên vai
Dịu dàng hương cốm ai say
Cốm Vòng Hà Nội - Nơi này vào thu.

(Chớm Thu 2015).

 


Nếu một ngày Anh bỗng đến Sơn Tây
Em có cùng Anh dạo hàng cây
Lặng nghe trong gió mùi Hoa Sữa
Chúng ta cùng nhau tay trong tay ?

Nếu một ngày Anh bỗng đến Sơn Tây
Em có cùng Anh đi đó đây
Cùng lên Thành cổ nghe tích cổ 
Với niềm kiêu hãnh của đất này .

Nếu một ngày Anh bỗng đến Sơn Tây
Em có cùng Anh trong mê say
Em say sưa kế bao tích cổ 
Hai Vua một Hậu tắm Ao này (Ao Vua )

Nếu một ngày Anh bỗng đến Sơn Tây
Em có cùng Anh thăm Suối Hai
Em bơi ,Anh đẩy thuyền đi mãi
Sóng sánh nước xanh giữa trời mây.

Nếu một ngày Anh bỗng đến Sơn Tây
Em có bên Anh lòng ngất ngây
Trên núi Ba Vì lồng lộng gió
Kể chuyện Sơn Tinh ở đất này...

Nếu một ngày anh bỗng đến Sơn Tây 
Chung mình tay được nắm chặt tay
Như thể tình nhân ngày gặp lại 
Tóc bay ,mắt sáng ,má đỏ hây...

Sơn Tây mến ơi ! "Nếu" thật nhiều
Thực tình chưa biết được bao nhiêu
Chia tay ,lòng nhủ : Còn lên nữa 
Về lại Sơn tây đến lúc yêu !...

Chia tay bịn rịn chiều nay
Tình Người , tình đất, rượu say không (muốn) về !

Sơn Tây ngày 12/4/2015.

 

 

Sài Gòn rực rỡ cờ hoa
40 năm thống nhất nước nhà Bắc Nam
Quân kỳ toả anh sao vàng
Huân chương lấp lánh xốn xang lòng người
Mừng ngày thống nhất đất trời
Pháo hoa sáng rực lòng người hân hoan
Trường kỳ kháng chiến gian nan
40 năm rạng rỡ sử vàng chiến công ...
Ngày vui vẫn chút chạnh lòng
Trong ngày đại thắng Anh không trở về
Đau lòng Mẹ ở chốn quê
Thắp nến hương gọi Anh về : Con ơi!
Cờ, hoa Thành phố tên Người
Anh là Hoa Đỏ rạng ngời Quê hương!
Ngực Em lấp lánh Huân Chương
Tự hào Em...mãi nhớ thương Anh nhiều!
Đồng đội, đồng chí thân yêu
Ngậm cười chín suối, một chiều Nghĩa Trang...

(Lê Hồng Quang -Nghĩa trang thành phố Hồ Chí Minh 30/4/2015 

 

 

Hà nội tháng 5
Dãy dài phố cổ
Sáng bừng Bằng Lăng
Gợi lòng tôi nhớ
Về một thời hoa tím say mê...

Tháng 5 này tôi trở về quê
Nắng đỏ lửa những con đường đất đỏ
Trong nắng cháy tháng 5 và gió
Truông Bồn đây vẫn rộ tím hoa sim
Chúng tôi đứng đây giây phút lặng im
Thắp những nén hương,
nghiêng mình tưởng niệm
13 chiến sỹ Thanh niên xung phong
Vượt qua khói bom
Đạn lửa bão giông...
Đã nằm xuống nơi đây -
cho cung đường thông suốt!
Truông Bồn ơi! Anh hùng và não ruột:
Hơn 1.200chiến sỹ đã hy sinh
Hàng nghìn chiến sỹ đã quên mình
Cho Tổ quốc hồi sinh...
Trên cung đường Truông Bồn tuyến lửa!...

Những năm tháng lắng sâu vào nỗi nhớ
Các Anh Chị đây cũng trạc tuổi chúng tôi
Nếu còn sống họ thành Ông bà, cha mẹ
Mái đầu họ điểm sương 
nghiêng bên mái đầu thơ trẻ,
Sống hồn nhiên bập bẹ:
Việt Nam ...Quê mẹ...Bác Hồ...
Chiến tranh đã đi qua như một giấc mơ...
Bom giặc Mỹ đã vùi sâu tất cả
Cả những mối tình câm-
Bây giờ hoá đá!
Dưới đất sâu ,Hoa sim tím vẫn cài đầu!
Vẫn hẹn hò cho đến sáng hôm sau
Cùng hai họ đính hôn ngày hạnh phúc!*

Xúc cảm lắng sâu một tình yêu rất thực:
Họ ra đi những tấm áo màu xanh
Tuổi còn xanh như hoa Tím mãi trên cành!

Truông Bồn - Đô Lương, Nghệ An 1968-2015.

*Truông Bồn nơi đội TNXP cảm tử đã hy sinh ngày 31/10/1968.
Mối tình của Anh Cao Ngọc Hoà và chị Nguyễn Thị Tâm đã bí mất yêu nhau 3 năm, chờ ngày mai sẽ làm lễ ăn hỏi.

 

Anh muốn gửi lòng mình đến cùng Em

Mang hơi ấm của mùa xuân xứ sở

Gửi khát vọng yêu thương và nhung nhớ

Của mùa xuân rạo rực những bước chân

Nơi quê mình thời khắc chuyển sang xuân

Nụ e ấp Đào, Mai chờ đón tết

Một mùa xuân rất thuần đất Việt

Bánh chưng xanh, thịt mỡ dưa hành

Náo nức bên đường muôn sắc phố tranh

Câu đối đỏ nét thanh tao thư pháp

Hơi thở tết rộn ràng mập mạp

Mỗi ngày vui lại cứ đong đầy

Tâm hồn người hạnh phúc ngất ngây

Già trẻ, gái trai du xuân trẩy hội

Tiếng pháo đì đùng hương trầm mọi lối...

Lắng đọng hồn mình như những tết đã qua...

Bụi xuân đầy, xuân lất phất mưa sa

Gợi nhớ Em một mình nơi miền tuyết trắng

Anh vẫn biết mù nay còn lạnh lắm

Tuyết trắng mênh mông tê tái cảnh xa nhà

Đơn lẻ cuộc đời giữa chốn phồn hoa

Em lặng lẽ lo toan gia đình con cái

Giá buốt mùa đông đôi vai gầy bải hoải

Mỉm vười vui khi chợt nhớ quê nhà

Thắp vội nén hương về tiên tổ ở xa

Nâng chén rượu xuân với người thân cách trở...

Khao khát yêu thương nén kìm nhung nhớ

Bởi lòng còn canh cánh buổi chợ đêm...

Anh muốn gửi lòng mình đến cùng em

Chút hơi ấm tình người xa xứ sở.

Ukraina 2000 - Hà Nội. Mùa xuân 2015.

 

An Viên ở cạnh nhà tôi
Thế mà tôi mới đến chơi một lần
Mượt mà thảm cỏ mùa xuân
Nước chảy róc rách...
Trong ngần sơn ca
Chiếc cầu đá trắng kiêu sa
Hàng cọ xanh mướt thật là thân thương
Bình yên như chốn Thiên đường
Bản sopanh nhe du dương cõi lòng
Ngồi bên em ...những bóng hồng
Lắng hồn lãng tử ...lâng lâng thu chiều..
Hỡi người anh quý, mến, yêu
Hẹn về em nhé một chiều Thủ đô
Ly cà fe thoáng mơ hồ...
HOA AN VIÊN lắng hồn thơ trữ tình...

 

Hạnh phúc là gì anh nhỉ?
Một câu hỏi khó trả lời
Cả cuộc đời nặng lòng trăn trở
Đi tìm câu đáp khôn nguôi

Ucraina chớm thu vàng
Trời xanh xanh thẳm bạt ngàn hướng dương
Như thoi vàng rắc bên đường
Bạch dương khẽ hát vàng ươm nắng chiều

Trang [1 ]