SỐ PHẬN ?
Nắng hồng sưởi ấm thời gian
Đõ quyên tỏ lối non ngàn xanh tươi
Ánh trăng rạng rỡ nụ cười
Đất cằn có chút mưa rơi mát lành
Hỏi đời sao quá mong manh ?
Mới tinh khôi đã trở thành phù du!
Ban mai phủ kín sương mù
Để cho hoa cỏ cầm tù thời gian
Bao giờ xuân đến đông tàn ?
Cho em cởi trói trần gian đời mình !
Đặng Việt Dũng