NƠI CHÙA LÀNG
Một bầu thanh tịnh, khuôn viên
Trong veo buổi sớm cõi thiền bình minh
Ngoài xa đã vẳng lời kinh
Trong sương cỏ lá yên bình nằm xanh
Tiếng chuông vang đến hiền lành
Người gieo thánh thiện hái nhành từ bi
Muốn rằng từ bỏ sân si
Ở đời còn lắm người vì kỷ tư
Lời kinh thay khúc niệm từ
Con về tạ cõi chân như khấn thầm
Chuyển xoay kẻ ác người thâm
Mỗi sát na, một lầm rầm phật ơi!
Khoan thai tiếng mõ lần hồi
Phật đà thuyết rõ trong ngôi chùa làng
Kinh rơi cho đá nhẹ nhàng
Tỉnh ra giác ngộ lần tràng hạt xâu
Đừng làm hồn khói nhang đau
Tìm quên... uế trược, biển dâu khóc cười
Sân chùa vài chiếc lá rơi
Rụng khô cho kiếp luân hồi chuyển xoay
Nặng nề chi kiếp thương vay
Tịnh trong mạch máu lấp đầy tai ương
Sắc không... cát bụi vô thường
Từ trong vạn pháp hãy thương lấy người
Thả lòng mà nhẹ buông lơi
Cầu xin hết thảy tịnh nơi chùa làng
Mạc Vi