Cái duyên ấy là những ngón tay búp măng mềm mại mời trầu. Trầu têm cánh phượng như cô Tấm ngày xưa têm chờ Hoàng tử. Tay nâng miếng trầu, khẽ liếc thật nhanh rồi nhìn xuống, cái cổ cong nghiêng quay một góc vừa đủ, vạt áo mớ ba khẽ lay..., nhìn ngược sáng dáng quan họ ấy, thi nhân nào không xiêu lòng.